Mình chỉ bi lụy cho mối tình 2 năm 9 tháng này lần cuối thôi. Thật đấy. Hãy giúp mình.


Mình quen ex qua mạng. Vừa quen lúc sáng thì buổi tối đã gọi điện nc với mình 2 tiếng đủ chuyện trên trời dưới bể, ba hoa các thể loại. Mình hơi ngạc nhiên vì độ bạo dạn của ex. Mình hỏi: Với cô gái mới quen nào, anh cũng đt nói chuyện lâu thế này à? Ex nói: Anh chỉ làm thế với người anh thấy nc hợp và có cảm tình thôi chứ. Về sau ex nói thật: Hôm đó thừa 1 cái sim km chả bít làm j nên buôn cho hết. :)) Thôi, bỏ qua, chuyện nhỏ mà


1 tuần sau đó, ex tấn công dồn dập, mình quá ngỡ ngàng vì độ bạo dạn của ex. Quen nhau đc 1 tuần, gặp nhau đc 4 ngày. Ex ngỏ lời, mình cứ như bị mê hoặc vào vòng xoáy, mình ko thể cưỡng lại được sức hút đó. Mình cho ex cơ hội. Ex bế mình quay vòng vòng, khi thả mình xuống, chân mình bủn rủn chực muốn quỵ xuống. Mình ko thể hiểu chuyện j đang xảy ra nữa. Mình chưa bao h gần con trai như thế, chưa ai tấn công mình mãnh liệt đến thế.


Khi đi chơi, gặp cô dâu chú rể đi chụp ảnh phải trèo qua 1 con suối cạn. Cô dâu cũng phải tự trèo. Nhưng ex bế mình qua luôn, mình giật mình A lên 1 tiếng. Thực sự là thấy ánh mắt ghen tỵ của các cô gái khác. Hãnh diện. Ngất ngây. Cứ thế, cứ thế mỗi ngày. Mình như bị cuốn vào mối tình này. Ở đó mình đc cưng chiều, thoải mái thể hiện cá tính. Thích nhõng nhẽo, hạnh họe, làm mình làm mẩy kiểu gì, ex cũng chiều mình tất. Mình cảm giác sướng như lên tiên vậy đó. Kể cả khi ốm, khi mặt mũi phờ phạc, khi đầu tóc rối tinh, bẩn thỉu, với ex, mình vẫn cứ xinh. Sướng. Nghĩ: Đây là sẽ người đàn ông của cuộc đời mình.


Rồi 1 lần dọn nhà cho ex, thấy 1 cái dây vòng cổ của ex vứt lăn lóc, ngày ngỏ lời với mình ex bảo: Đây là của người cũ tặng anh, anh tự hứa khi nào yêu người khác, anh sẽ tháo ra. Lúc đó mình đã ngu ngơ tin và nghĩ kỷ vật đó sẽ đc ex cất cẩn thận. Hỏi ra mới biết: ui, lúc đó nói thế cho oai thôi, chứ cái này là của 1 em mà trước đây anh tán, nó cứ bắt anh mua 1 đôi để anh và nó cùng đeo. ==> ui, đang trên mây mà, chấp vặt cái nói dối này làm j, ai đi tán gái chẳng có lúc nói quá lên.


Tìm hiểu kỹ hơn về quá khứ của ex. Từng tán 1 em nhưng ko đc, đau khổ, tán luôn em khác để lấp chỗ trống. Nhưng hẹn hò 1 tgian thấy ko ổn nên chấm dứt. Vô tài khoản sàn nhạc của ex thấy hát tặng em ấy mấy bài còn kèm theo lời nhắn : X à, anh yêu em. ==> Tự hỏi, chỉ là yêu lấp chỗ trống, lại thấy ko có nhiều tình cảm, tại sao lại nói lời "yêu" dễ dàng đến thế?????? Hoài nghi. Nhưng ex luôn nói: quá khứ có những sai lầm, nhưng hiện tại anh rất sợ mất em ==> Lại ngu ngơ bỏ qua


Ex chat chit, đt với người cũ. Mình đòi đc xem chat những gì với nhau. ex giữ mình thật chặt, ex xin mình, thề với mình rằng ko hề có chuyện gì. thề ko có lần sau.Khóc ==> Bỏ qua lần 1.


Lại tiếp tục chat với người cũ bằng 1 nick khác. Mình hỏi tại sao lại làm thế. Ex nói: Anh nghĩ sẽ giấu đc em. Lại thề , lôi hết danh dự họ hàng, tổ tiên ra thề, xóa vĩnh viễn cái nick đó ==> Lại khóc lóc, bỏ qua lần 2. Nhưng nhất quyết nếu còn 1 lần nữa thôi là chia tay.


Ex biết bạn cùng phòng đã có bạn gái nhưng vẫn cho số em C, bảo em này xinh lắm, tán đi. Đến khi thấy thằng bạn sắp chiếm đc em ý rồi thì lại nói thật cho em ý biết rằng thằng kia đã có bạn gái. Em C biết ơn ex lắm lắm vì đã nói ra sự thật.


Ex chat chit với bạn bè nói về người cũ. Ex bản hận, bảo nguyền rủa người cũ cả cuộc đời này sẽ ko có thằng đàn ông nào động đến. ==> Thực sự thấy đạo đức của ex có vấn đề, nhưng ex bảo : chat chit chém gió con trai với nhau mà, bốc đồng lên thì nói thế, có suy nghĩ gì sâu xa đâu. ==> Ko hiểu đc tại sao lại cho qua, có lẽ vì vẫn đang say tình, say vì những hành động cực kỳ tâm lý, lãng mạn, quan tâm của ex.


Nhớ những ngày khó khăn, 2 đứa tiết kiệm từng đồng mỗi ngày để lâu lâu có tiền đi chơi, nhớ ngày ex mất xe máy, ex khóc ra sao, Nhớ lúc mình rửa bát, ex đứng bên cạnh bảo: sang nhà anh, anh sợ em rửa bát 1 mình tủi thân, nên dù ko giúp gì vẫn đứng bên cạnh nc cho mình vui. Nhớ ngày 2 đứa đèo nhau bằng xe đạp dưới trời mưa rét, nhìn cái bóng đổ lên mặt đường, mình thấy ấm áp và tự nhủ, hạnh phúc là thế này đây, có người che chở, nắm tay vượt qua khó khăn.