"Cái buổi ban đầu lưu luyến ấy


Nghìn năm hồ dễ mấy ai quên"


chắc hẳn trong chúng ta ko ai có thể quên được mối tình đầu dù mối tình ấy có đau khổ, hạnh phúc hay mất mát bởi những cảm xúc đầu tiên bao giờ cũng rất thiêng liêng và đẹp đẽ. Và tất nhiên nụ hôn đầu tiên thì càng ko thể nào quên được (tất nhiên mình muốn nói đến nụ hôn của tình yêu nhé chứ ko tính cái hôn của thằng bé hàng xóm khi bạn 4 tuổi đâu nhé). Sự khao khát, run rẩy thì lần đầu chạm môi 1 người khác giới đúng là bao năm vẫn ko thể xóa mờ. Các bạn hứng thú với chủ đề này mời vào đây chia sẻ nhé.


mình xin mở hàng luôn nhé. Đây cũng là lần đầu tiên mình viết ra đây, để nhẹ lòng, bởi nụ hôn đầu của mình trao gửi cho một người lẽ ra ko được phép.


ngày ấy, cách đây khoảng 7 năm rồi, lúc ấy mình vừa học xong năm nhất đại học. đang nghỉ hè ở quê. Một hôm trời xui đất khiến thế nào mình lại có ý định đến chơi với 1 anh làm ở công ty đối tác với bố mình, anh là người Hn chính gốc, hơn mình 17t, đã có 1 vợ, 2 con. Anh ko hẳn đẹp trai nhưng rất có duyên, phong độ, tài năng , giàu có lại có chất giọng của người Hn gốc, vô cùng trầm ấm, anh hay gọi mình là "em bé" . Thỉnh thoảnh anh có hay đến nhà mình bàn việc với bố mình mình đã thấy rất ấn tượng. sau đó lại có dịp đi yên tử với cơ quan của bố, trong đó có cả anh. từ đó mình hay âm thầm nghe ngóng những tin tức về anh.


Trở lại hôm mình đến chơi với anh, anh ở căn nhà thuê làm căn phòng đại diện cho công ty, ở 1 mình thôi, cứ cuối tuần lại về HN thăm vợ con. Hôm đầu đến chơi anh nói chuyện rất chân thành, cởi mở và cũng bảo mình hãy thường xuyên đến chơi vì anh ở đây rất buồn, ko có bạn bè j. Lần thứ 2 đến, mình đỡ rụt rè hơn, lúc từ trên tầng đi xuống mình loay hoay buộc dây giầy thì anh cúi xuống buộc hộ, mình như nghẹt thở vì cử chỉ galant này. Nhưng linh cảm thấy sẽ ko tốt nếu ở đâu lâu, mình chạy vội xuống thì anh đi theo mình, ôm ngang eo mình và rất mạnh mẽ đặt 1 nụ hôn dài thật dài lên môi mình. lúc ấy mình cứ đờ ra, ko biết phải làm sao, mặt mày choáng váng. sau khi anh bỏ mình ra, mình ngồi sụp xuống và khóc, anh nhẹ nhàng hỏi 'bé chưa hôn ai bao giờ đúng ko?"


chỉ thế thôi, sau đó cũng có nhiều lần hẹn hò nhưng mình đã tỉnh táo ko để việc j đáng tiếc xảy ra và theo năm tháng mối tình cũng kết thúc.Chắc anh cũng ko hứng thú j với một mối tình trong sáng ở cái tuổi đó còn mình thì cũng ko dám đi xa vì vốn mình cũng ko phải thuộc tuýp ngừoi sống buông thả, bất chấp dư luận. mọi ngừoi đọc đến đây có thể sẽ cười cho cái sự ngay thơ của mình và thừa nhận thấy ý đồ của người đàn ông đã có vợ này. Mình cũng nhận thấy, ko hề mù quáng nhưng con tim thôi thúc mạnh quá.


đến bây giờ mình vẫn ko bao giờ quên dư vị ngọt ngào, bỡ ngỡ của nụ hôn ban đầu này.