Chào cả nhà. Hôm nay tôi xin chia sẻ câu chuyện về mối tình đầu tiên trong đời tôi.


Tôi đã yêu anh ấy với tất cả bản năng sự ngờ dại của một đứa con gái suốt 5 năm. Còn anh là người từng trải, từ cách anh dạy tôi yêu, chăm sóc những ngọt ngào lãng mạn. Những hờn giận sóng gió cũng qua và chúng tôi cũng nghĩ đến quyết định cưới. Vì nhiều lý do bên ngoài, rồi kinh tế tác động tôi là người đã xin anh dời hẹn lịch cưới nhưng vẫn chắc chắn rằng chúng tôi cùng nhau xây hạnh phúc. 5 năm chúng tôi sống với nau như vợ chồng, đã từng lầm lỡ. Khi mà cái hạnh phúc gần chạm tay đến dỉnh thì anh lại phản bội tôi. A có người phụ nữ khác trẻ trung xinh đẹp hơn tôi (tôi thì 27 tuổi), và anh đã ngủ cùng cô ấy nên xin tôi tha thứ.


Tôi vật vã trong đau đớn đến bây giờ vẫn ko quên được, nhân danh cái gọi là tình yêu tôi đã gạt lòng tự trọng một đứa con gái mong anh nghĩ lại, anh lạnh lùng bỏ đi để lại tôi khoảng trống với lý do đau đến xé lòng. Tôi hỏi anh hãy cho em một lý do tốt hơn. "Anh chỉ xin lỗi và nói anh ko còn yêu em nữa, đơn giản như vậy. Và anh đã đến và ở cùng cô ấy, anh phải có trách nhiệm về cuộc đời cô ấy. Anh vẫn ngủ với em là vì anh ko thể quên được em mặc dù anh đã chấp nhận tình cảm cô ấy."


Tôi từ một người yêu, người anh sẽ cưới làm vợ phút chốc thành tình nhân thành con người để anh thỏa mãn nhu cầu sinh lý. Đắng cay hơn anh nói cô ấy trẻ, sex rất pro ko vụng dại như tôi. Ngày nhỏ tôi bị lạm dụng nên bị rách màng trinh, yêu và sống với tôi 5 năm anh chưa từng chê trách vậy mà chia tay tôi anh lại nói: " em cứ tự tin đến với người khác vì khi đến với anh e đã ko còn". Thật lòng đây mới chính là câu nói hạ thấp danh dự tôi, vậy mà với gia đình anh thì nhưng gì anh làm là bản năng của đàn ông mà thôi.


Chính thức nói lời chia tay tôi ko bao lâu anh đã dẫn cô ấy về ra mắt gd và bạn bè, mọi người đều ủng hộ. Phải chăng họ đã quên mất tôi trước đây cũng là một cô gái trẻ, đã yêu và cố gắng làm trọn bổn phận người yêu người vợ trong tương lai. Tôi thật sự đau đớn tột cùng vậy mà sâu trong lòng vẫn cứ tìm lý do để tha thứ cho anh. Những tháng ngày anh khoe hạnh phúc mới tôi đau đớn đến nỗi mẹ tôi buồn sinh bệnh nặng nhập viện điều trị.Tôi phải làm sao để vượt qua nỗi đau cú sốc này quá lớn này đây?