Chào các anh chị, em là mem mới, em đọc wtt lâu rồi nhưng chưa lập nick để nói chuyện, bây giờ em đang có những vấn đề rất buồn. Em sinh năm 85, em vừa chia tay mối tình đầu của em đã dc nửa năm nay. Chúng em quen nhau 7 năm trời, tình cảm rất sâu nặng và gắn bó, em rất yêu người đó, 5 năm quen nhau thì có rất nhiều cơ hội để tiến xa hơn nhưng anh ấy cũng giữ gìn cho em, nhưng rồi chuyện gì đến cũng đến, em cũng trao cái quý giá nhất cho anh trong 1 đêm rát hạnh phúc. Thật sự thì ko phải là anh chiếm dc em thì anh chán em, mà trong 2 năm sau chúng em cũng rất vui và hạnh phúc, anh là con ng rất tốt và có trách nhiệm. Nhưng nói chung giữa anh và em cũng nhận ra là chúng em cũng ko hợp nhau, có nhiều cái em ko thích về anh lắm, và anh cũng thế, 1 người sống quá hướng ngoại và 1 người sống quá hướng nội.


Em thương yêu anh ấy lắm, nhưng do tính cách khác nhau nên những khi gây nhau, em mệt mỏi và em co ý định muốn chia, muốn chấm dứt nhưng lại nghĩ rằng yêu quá lâu em cảm thấy tiếc nuối cho quãng thời gian đó, em nghĩ rằng đã là người cú̉a anh rồi nên em ko dám chia tay. Đó chỉ là suy nghĩ thoáng trong đầu em thôi chứ em vẫn muốn lấy anh làm chồng vì em rất yêu anh, yêu nhiều lắm. Thế rồi vào 1 ngày anh chia tay em và nói lí do rằng giữa em và anh quá nhiều khoảng cách. Em tuyệt vọng 1 thời gian, đau lắm, đau thật là đau, như ko thể gượng dậy nổi, em cố níu kéo và bảo anh cho em cơ hội nhưng anh cũng dứt khoát.


Và giờ đây cho dù vết thương đã ko còn đau như 6 tháng trước nhưng em buồn lắm, em ko thể quên dc anh, đi đâu em cũng nhớ về anh, đi ngang qua những con dg em cũng bất chợt khóc vì những kỉ niệm quá đẹp. Em mở lòng với ng đàn ông khác, nhưng đi chơi với họ em cũng cứ tưởng tượng khuôn mặt của họ là anh. Và em cũng mất tự tin khi mình ko còn trong trắng, em lo sợ chồng em sau này sẽ ko thoáng và không thông cảm. Dám làm dám chịu, em biết thế, nhưng đúng thật là ng con gái khi ko còn trong trắng sẽ mất tự tin hơn nhiều quá, em làm sao bây giờ đây các chị nhỉ, em mệt mỏi lắm....:Sad::Sad::Sad::Sad: