Chào cả nhà!


Tình yêu của e tính ra cũng ngót nghét đc 5 năm. Trong đó thì mất 1,5 năm có lẻ rải đều cho 2 lần chia tay, vị chi đến giờ là lần thứ 3 người ta bỏ e rồi. Vậy mà e vẫn buồn tột độ, cảm xúc vẹn nguyên giống lần đầu.:(


Bọn e giận nhau 1 tháng giời, chẳng ai nói với ai câu nào. E thì khá bướng, lỳ nên e ko chủ động làm lành trc. Rồi thì người yêu e cũng thờ ơ với e. Thời gian này người yêu e đang học trên HN, e thì về xây dựng cho quê hương rồi, chúng e cách nhau hơn 100km, ko còn gặp nhau hàng ngày nữa. Nên giận nhau cứ âm ỉ.


Đến khi người ấy nói muốn gặp thì e kiêu e ko gặp, e chỉ nghĩ giận dỗi như những lần trc thôi. e còn chẳng thèm nhìn mặt người ta lấy 1 cái. Và người ta nói chia tay e...


E khóc hết nước mắt, đêm nào e cũng khóc, tìm đủ mọi cách níu kéo, e như con mất hồn, chẳng làm đc việc gì cả. Cuối cùng người ta cũng xiêu lòng quay lại nhưng ko đc ngọt ngào như trc nữa:(:(:(:(


Người ta ko thik nhắn tin, gọi điện với e nữa, nói 4-5 ngày hãy nhắn tin, gọi điện 1 lần. E dự cảm ko bình thường rồi, vì trc đây nhắn tin ,gọi điện bao nhiêu vẫn là ko đủ. E chán, e tìm đọc tất cả các bài viết về cách hâm nóng tính yêu, cách níu kéo và thay đổi để yêu người ta nhiều hơn, rồi e vào diễn đàn đọc cả những bài viết đau khổ khi chia tay. E cứ nghĩ nếu người ta yêu người khác, quan tâm người khác như quan tâm mình, người ta sẽ lấy người khác, e buồn lắm, xong là e tức 1 mình. Nói chung cái cảm giác thất tình nó thật kinh khủng.


Và cái hôm ấy, người yêu e khuyên e cố gắng làm việc tốt, ưng ai thì lấy chồng!!!. E ko còn nghĩ đc gì nữa.E hỏi người ta còn yêu e ko?. Người ta trả lời chỉ còn trách nhiệm với e.:|. Người ta nói yêu mà như tra tấn, hãy dừng liên lạc với nhau trong 1 năm. Nếu trong thời gian đó có ai khác tức là người ta hết yêu e rồi, còn nếu ko có ai thì người ta vẫn yêu e. E tủi thân lắm. E còn thấy ấm ức vì người ta nói yêu e người ta toàn lụi bại đi. Rằng bọn e ko hợp nên mới suốt ngày cãi nhau. Rằng mẹ người yêu e và chính anh ấy đi xem bói nói tuổi chúng e ko hợp, nếu lấy 1 trong 2 đứa sẽ chết non. Rồi bảo e,yêu ko nhất thiết cứ phải cưới mà hãy để cho nhau đc hạnh phúc. Vì việc này mà a ấy và mẹ cãi nhau to ( mẹ a ấy rất tín).


Vì đã chuẩn bị tâm lý nên e ko khóc, thực sự e ko khóc nổi, đầu óc trống rỗng .Ko chính thức nói chia tay nhưng e tự hiểu và ko liên lạc gì với người ta rồi.huhuhuhu. E làm thế có đúng ko các chị?. Hay là e đã tự đánh mất 50% cơ hội hàn gắn lại với nhau...


E tiếc quãng thời gian yêu nhau, những kỉ niệm, tiếc tất cả nhưng e ko suy sụp, e nghĩ đến bố mẹ, đến gia đình nên e ko thể yếu đuối mãi đc. Khi bình tâm lại, e đã dần chấp nhận mọi chuyện đang diễn ra, thế mà e vẫn nhớ người ta đến quay quắt . Có lẽ e mù quáng nên vẫn cứ hi vọng trong khi a ấy hết yêu e rồi. Tâm trạng thật khó tả. E vẫn mong sẽ có cơ hội quay lại với nhau, hic. Mong các chị cho e 1 lời khuyên hay 1 lời chia sẻ với ạ. E chông chênh quá. E cảm ơn mọi người nhiều!