tình cảm của a với e đã 3 năm rồi, bao nhiêu vui buồn sướng khổ mình cũng đã từng trải qua, gia đình cấm cản rồi cũng chấp nhận, tới phút cuối e nói chưa sẵn sàng. a biết cuộc sống của a ko đc yên bình, thì sao mang lại đc bình yên cho e. nhưng rồi nó cũng yên bình đấy. hn e nói e say nắng 1 người con trai khác nên ko muốn a vì e mà đau khổ nữa.


e: e thương a


a: e thương a sao e lại làm thế?


E: e ko biết, e chỉ là say nắng thôi, e biết a như là hơi thở của e vậy đó. nhưng có đôi khi e sống mà quên là mình phải đang thở mới sống, a cũng vậy, a gần gũi e tới mức e quên có sự hiện diện của a. và e phải xem lại tình cảm e dành cho a thế nào, chắc ko còn như trước nữa nên mới để xảy ra như vậy, thôi thì e mất a coi như là e ngu nha a. a đừng buồn nữa nha. a và e vẫn sẽ gặp nhau. vẫn sẽ bình thường cứ để mọi chuyện trôi qua rồi e sẽ lại về bên a. e chỉ nghe dt của người ta thôi, e thề e ko gặp mà.


a: thôi mình chia tay đi e, tất cả e nói chỉ là nguỵ biện thôi, e tham lam quá, e ko muốn mất a, và e cũng muốn tìm hiểu người ta, để rồi khi e hiểu rồi e mới bỏ a.


e: đừng như vậy mà a.


A: vậy a phải là sao


e: cho e thời gian


A: cho e thời gian để e gần người ta hơn và xa a hơn.


E:..............


a: e nói đi


E..............


a: ok a sẽ cho e thời gian, nhưng như vậy là e ác với a lắm.