Em kém mình 6 tuổi, lần đầu tiên gặp em mình ko có ấn tượng gì nhiều lắm (Nói vui em hơi giống thằng bạn cũ của mình :)). Dần dần mình bị cuốn hút bởi nụ cười, cách nói chuyện vui vẻ của em. Em từng để nghị kèm mình học buổi tối (Qua điện thoại).


Mình chưa bao giờ nghĩ sẽ yêu em vì mình ko biết yêu, 26 tuổi nhưng thật sự mình chưa yêu ai bao giờ, mình là dân lập trình, sống khép kín, đã quen với sự cô đơn như nó là một phần của cuộc sống rồi. Cho tới 1 hôm mình ko thấy em gọi điện để hội thoại nữa (Em quên điện thoại ở quê), mình lo cuống lên nhắn tin hỏi thăm, tối hôm đó mình ko ngủ nổi và mình biết em đã trở thành 1 phần trong cuộc sống của mình rồi


Xin nói sơ qua gia cảnh 1 chút. Mình đang sống với gia đình tại Hà Nội, công việc cũng ổn định, lương đủ dùng, ko bia rược, thuốc lá, chơi bời nhưng nhát gái và vụng khi đụng đến tình cảm. Em là sinh viên năm thứ 3, đang theo học tại Hà Nội, về quê quán, gia đình thì xin ko public do đó là thông tin cá nhân :-$, ngoại hình theo đánh giá riêng của mình thì ko ai bằng và chưa từng có người yêu :|


Vì mình chưa yêu ai bao giờ nên kinh nghiệm tán gái = 0. Mình sợ đủ thử, liệu em có thích mình ko, có lo được cho em ko, khi mình nhắn tin gọi điện có làm phiền em ko. Với tâm lý đó mình lao vào làm việc, tập luyện, bỏ chơi game, mình được sếp tăng lương, giảm 12kg trong 2 tháng, nghỉ hẳn game và chợt nhận ra...chẳng để làm gì cả. Mình còn chưa biết em cần 1 mẫu đàn ông như nào


Nhiều lúc nhắn tin cho em mình thấy hơi buồn, em chưa từng chủ động nhắn tin hỏi thăm, hầu hết mình đều là người nhắn trước, mình nghĩ là em ko thích mình, nhắn nhiều cũng chỉ làm phiền người khác thôi.


Mình đi hỏi thằng bạn, nó nói "Mày đi tán người khác chứ có phải người ta tán mày đâu, cứ nhắn tin hỏi thăm, quan tâm là được". Lần sinh nhật vừa rồi em tặng mình rất nhiều hạc giấy, thằng bạn biết tin gọi ngay đi chúc mừng, mình cũng nghĩ là em có tình cảm với mình. Tuy nhiên em vẫn thế, ko có biểu hiện gì khác lạ hay thay đổi gì cả, vậy thực sự mình phải làm gì tiếp theo ?