“Em quá tuyệt vời, hoàn hảo,
chân thành, là mẫu phụ nữ được nhiều người đàn ông ngưỡng mộ và anh yêu em, nhưng anh xin lỗi, em phải dừng lại ngay, bởi anh rất sợ và không thể chịu đựng nổi nếu em tiếp tục như vậy…”
“Bí quyết chính là các cậu phải yêu anh ấy thật - thật - thật nhiều, trở nên thật - thật - thật tuyệt vời khiến anh ta thật - thật - thật hài lòng. Thế là anh ta không thể sống thiếu các cậu”.
“Mình yêu anh ta nhiều hơn anh ta yêu mình. Làm sao lại như thế được, trong khi mình đã cho anh ấy quá nhiều?” Và mình không thể tìm được câu trả lời.
Chàng 1 bảo mình là người tuyệt vời, rằng không ai yêu anh nhiều như mình, rằng mình chính là nữ hoàng trái tim, anh thật may mắn khi có mình bên cạnh.
Cứ như thế mình chìm đắm trong việc hy sinh mà chưa một lần dừng lại để tự hỏi mình có thu được điều gì không, cho đến 1 ngày mình nhận ra rằng chàng 1 đã quen nhận từ mình hơn là cho đi. Lúc ấy, trái tim mình ngừng hướng về phía anh nhưng chàng 1 cũng chẳng thèm “hồi âm”. Vì vậy, mình luôn cảm thấy lạc lõng dù vẫn có chàng 1 còn ở bên cạnh mình.“Sao mọi chuyện cứ luôn như thế? Mình đã cố gắng trở thành người phụ nữ xứng đáng, nhưng tại sao không có người đàn ông nào yêu mình như mình đã yêu anh ta?”
---- DỐC SỨC VÌ TÌNH (Tiếp theo)
* Mình gặp một người đàn ông không hợp với mình:
Mình quá lo lắng xem anh ta có yêu mình nhiều thế nào, vì vậy mình không còn thời gian để tự hỏi mình yêu anh ta được bao nhiêu.* Mình không cho anh ấy cơ hội xác định rõ cảm xúc của anh ấy đối với mình
. Mình luôn “dâng hiến” cho người đàn ông mà không để anh ta có thời gian cảm thấy thực sự khao khát mình!!! Nỗi ám ảnh bị bỏ rơi khiến mình không tin rằng một người đàn ông có thể ở bên cạnh mình là vì chính tôi. Do vậy, mình mải miết là tăng giá trị bản thân trong mắt anh ta, để anh ta biết rằng mình rất cần thiết cho anh ta, anh ấy không thể sống thiếu mình!!!
Phần tiếp theo: CÁCH LẤP NHỮNG KHOẢNG TRỐNG TÌNH CẢM