em năm nay 19t, anh ấy hơn em 2 tuổi, chúng em quen nhau đã 1 năm rồi, nhưng do học cùng trường cũng khá gần nhau (ngày nào cũng gặp) nên có rất nhiều kỉ niệm, tính anh ấy tự trọng rất là cao và hơi khó hiểu, (em đã yêu anh 1 năm rồi mà tới giờ vẫn đang còn ngồi đây phân tích tình cảm của anh rồi mù đầu lên ko hiểu nên đăng lên đây, mọi người cho em lời khuyên với ạ)



gần đây gia đinh em rất phức tạp, pa em có người phụ nữ khác, và mẹ em buồn vì chuyện đó nên không buồn nấu nướng việc nhà gì cả, đi học về em toàn phải ăn mì tôm cả tháng nay (vì em ko biết nấu ăn) và phải đi kím việc làm thêm để sắm Tết, nhưng em không nói cho anh ấy biết vì em sợ anh buồn rồi lo lắng giúp đỡ em tiền bạc này nọ (tính em tuyệt đối ko thích người yêu và mình dính líu đến chuyện tiền nong, đi ăn hay đi chơi đều theo kiểu Mỹ, em 50 ảnh 50), vì chuyện gia đình em ko giải quyết dc + áp lực công việc nên nhiều lần em đã nỗi cáu vô cớ với anh, nhưng anh ấy đều nhịn em, đỉnh điểm là chuyện anh ấy than với em ko có tiền sắm đồ Tết, em thương anh, bấm bụng đập heo đưa cho ảnh 300k xài thôi, 300k ko nhiều, ít lắm, chả mua dc gì nhiều đâu, em biết thế nhưng đó là số tiền em nhịn ăn tích cóp mới có dc (em ko nói rõ chuyện này cho anh ấy nên anh cũng ko biết ), vậy mà anh đem tiền cho bạn mượn, em nghe thế mới cằn nhằn anh,anh chỉ cười, rồi đến 1 ngày em đang ngồi học bài anh ấy nt đòi ct, em lạnh cả sống lưng, tay chân run lên bần bật, em cảm thấy rất sợ hãi!



tất nhiên, đây cũng không phải là lần đầu tiên chia tay, những lần trước chia tay, em nài nỉ van xin hết sức,


vì mối quan hệ này mà em vứt sang một bên tất cả những thứ gì gọi là lòng tự trọng hay cái tôi bla bla, tốt bụng vô điều kiện ấy, và anh ấy cũng quay lại yêu thương rồi hp như trước.



nhưng lần này anh nói chia tay, em thật sự rất ngỡ ngàng và buồn, sao mọi thứ cứ đổ ập lên đầu em cùng 1 lúc vậy em ko biết giải quyết thế nào nữa, trong đầu chỉ có biết khóc lóc van xin "anh ơi em sai rồi quay lại với em đi" mặc cho người ta đe dọa thậm chí xúc phạm "tôi nói thế mà cô ko nghe hả, sao cô dai như đỉa thế, làm ơn tránh xa tôi ra, tôi chịu đựng cô như thế là quá đủ rồi"



đến đường cùng em mới kể hết tất cả những gì em đã chịu đựng bấy lâu nay, rằng em đã phải khổ sở rất nhiều trong gia đình như thế nào bla bla, em nói ko sót 1 chi tiết nào, hôm sau bất thình lình anh ấy lên nhà em như để kiểm tra xem có đúng sự thật như em nói ko, lúc anh đến ba em đang ngồi ở phòng khách nói chuyện với 1 ông chú bà con xa, còn mẹ em nằm trog phòng em, có khách đến thì ko lẽ pame em cãi nhau sao, lúc đó tuyệt nhiên rất bt, sắc mặt em lúc đó đúng là rất bơ phờ thảm hại, có thể dùng từ "xấu xí bẩn thỉu" đẻ miêu tả, anh nói với em 1 giọng ráo hoảnh :


- "anh cảm thấy gia đình em rất ổn, ko có vấn đề gì, anh về đây"


- "nhưng mà chuyện của chúng ta thì sao?"


- "bây giờ anh đi sinh nhật bạn, hẹn em 5h chiều nhé"



thế đó 5h chiều em chờ mãi ở nơi hẹn cũ, và anh gọi nói anh say rồi ko gặp em đâu, gặp nói chuyện thì cũng vậy thôi mình chia tay rồi ko thay đổi dc gì đâu, em rất buồn, lê lết lủi thủi từng bc về nhà, vừa đi vừa khóc, em chẳng đành lòng, ko thể chấp nhận được.



nhưng đến tối anh lại lên nhà lôi em đi , trong vòng tay đầy hơi men, anh nói anh nghĩ sẽ chia tay em nhưng anh không làm dc, anh xin lỗi, anh hứa bla bla...


con gái mà, rất dễ mềm lòng lúc đó thôi, em ngồi bên anh thật lâu cho đến khi anh tỉnh hẳn anh lại bảo "anh yêu em, mình vẫn là người yêu của nhau nhưng anh muốn tự do, từ mai mình đừng nt hay dt gì nữa, hãy nhớ là anh yêu em"



em cảm thấy nặng nề lắm, tuy nhiên cũng thấy đỡ buồn rồi, nhưng vẫn không hiểu là người yêu mà muốn tự do là thế nào?



cả mấy đêm em mất ngủ, em phải tìm đến rượu để quên và để dễ ngủ hơn



nhưng người say mà rất khó điều khiển hành động của mình, em lại gọi cho anh và trách anh "tại sao anh ko coi em ra gì, anh muốn là anh ct, muốn là anh chửi, muốn là anh quay lại và nói yêu em, bla bla.."



anh nt lại ct thật vì lí do ""anh ko biết rằng yêu 1 người con gái là mắc nợ người ta nhiều đến vậy, bây giờ anh chỉ muốn trả hết nợ cho em thôi, anh sợ rồi anh sẽ ko dám yêu nữa đâu, anh ko muốn người nào đòi a trách a như đòi nợ vậy"



thế là anh đã ct em, nhưng vẫn hứa "anh sẽ ko rời xa em, anh hứa đấy"


em ko hiểu nổi


anh ấy muốn gì


anh ấy nghĩ gì


qua ngày hôm sau anh vẫn quan tâm em như bình thường, nhưng 2 đứa đã ct thật rùi


và em có nên chủ động níu kéo quay lại với anh ấy ko?


em rất buồn và muốn quay lại,


nhưng ko biết có nên hay ko, hiện giờ em ko tập trung dc vào việc gì cả


mọi người giúp em với, cảm ơn nhiều lắm ạ