Giờ đây em thèm được gọi 2 tiếng chồng iu đến thế. Nỗi nhớ anh ko sao vơi đi được. Em chỉ biết dối lòng mình rằng em đã quên đi được anh, em cố gắng làm mọi người thấy em vui vẻ, nhưng nào ai biết tim em tan nát anh à.


Xa anh đã lâu rồi, những gì có thể làm được em đã cố gắng thực hiện rồi. Em chỉ biết mỗi ngày âm thầm nhìn anh lên mạng. Chỉ trong giây phút ngắn ngủi, cũng đủ an ủi em phần nào.


Giờ em biết chia tay là hết, em biết mơ mộng viễn vông hay giữ mãi bóng hình anh trong tim điều vô nghĩa, đúng ko anh?


Anh à, em chỉ cầu mong ở nơi đó anh luôn bình yên và hạnh phúc, và mỗi ngày, thấy nick anh trong WTT này vẫn sáng lên , để em biết rằng anh vẫn bình yên. Như vậy là đủ rồi anh à.


Trong những giây phút yếu đuối của con tim em, em ko thể kiềm đi giọt nước mắt khi nghĩ về anh.


Trong bộn bề của cuộc sống, bao vất vả lo toan cũng ko làm em quên đc anh.


Làm sao đây anh?


Em chỉ biết trãi lòng mình trên đây, chỉ biết xoa dịu nỗi đau của con tim để vượt qua và cố bình thường lại.


Biết bao lâu rồi mà em vẫn tưởng mới hôm qua.


Em muốn làm bạn với anh, đối diện với anh để quên đi bóng hình anh, nhưng em ko thể, vì lại một lần nữa em tôn trọng ý kiến anh.


Em biết rằng em vẫn còn yêu anh.


Chồng iu!!!