E và a yêu nhau được 1 năm chính xác là 1 năm 10 ngày. Ban đầu thì thật hạnh phúc, lúc nào cũng trò chuyện, cũng bên nhau. Nhưng dần dần những gì vui vẻ đó cũng dãn dần. Bắt đầu là những lần cãi nhau rất vô cớ về những chuyện rất không đâu, có khi thật chả liên quan đến hai đứa. Nhưng vì cái tôi quá lớn mà chn cứ to dần. Mỗi lần cãi nhau, dù sai hay đúng, a đều nói a đúng, e sai. Kể cả khi e có gặp chn ko vui mà đúng vào lúc vừa cãi nhau thì dù biết a cũng ko bao h hỏi han e, còn nói e hãy tự giải quyết vấn đề của bản thân vì a còn nhiều thứ phải lo, nhiều vđề riêng quan trọng hơn là mấy vđề nhỏ nhặt của e. Buồn nhỉ. E ko biết phải e ích kỉ ko khi e xem yh của a, xâm phạm đời tư của a như a nói. Nhưng có xem r e ms biết rằng a chỉ coi e là bt, và việc mình đi chơi vs nhau chỉ như là bạn bè. A có thấy là những lời đó thốt ra khi a và e đã yêu nhau dc gần 1 năm và mình cũng lên giường dc 1 thời gian ko nhỏ ko? A ak, bạn bè thì ko đi chơi thân mật như thế, bạn bè ko ôm nhau, ko hôn nhau và ko lên giường vs nhau nthế. E ko hối hận vì qhệ vs a, lại là lần đầu của e. Uh, a cũng biết a là lần đầu của e và a luôn nói vui vì điều đó :) E cũng vui vì a là mối tình đầu của e. E ko bao h hối hận vì những việc mình làm. E ko nghĩ con gái quan hệ trc hôn nhân là xấu. E ko nghĩ đánh giá con ng cần phải thông qua cái màng trinh – cục thịt thừa để ng đời phán xét một ng con gái. E ko hối hận vì đã tặng a lần đâu :) Nhưng a ak, e thấy thất vọng khi a nói thế vs 1 người mà cả a và e đều biết là vô cùng yêu a và vẫn theo đuổi a. Buồn nhỉ, hóa ra từ trc h a chỉ coi e là bạn bè thế thôi phải ko? Mà a lại nói nthế khi e vừa nói chuyện vs người ta, tự hào vì a và e rất yêu nhau, như gáo nc lạnh vào mặt e vậy.


Ngồi viết những dòng này, e mới nghĩ kĩ lại thời gian qua. Có lẽ a ko yêu e thật lòng, có lẽ những lời a nói chỉ là nói mà thôi. Đã lâu r a ko còn nói yêu e, lâu r ko còn chủ động nhắn tin đòi nói chn với e như trước. Lâu r a ko còn tỏ ra bực bội mỗi lần e cãi bướng ko chịu uống thuốc, ko chịu ngủ sớm. A chỉ tỏ ra khó chịu r lại thôi, kệ e.


Thật sự h e rất rối, e ko biết phải nói thế nào cho khúc chiết, gãy gọn. Mọi thứ cứ rối tung cả lên. E đòi chia tay a, nhưng r mấy hôm thấy a buồn, e lại đau. Rồi lại nc và làm lành vs a. Lần thứ 3 đòi chia tay và lần thứ 3 làm lành. A nói a sẽ thay đổi, e đã tin nhưng giờ thấy thật khó nói đến sự thay đổi của a. Hôm qua mình lại làm chuyện đó, và chính lúc đấy e mới nhận ra, có lẽ e hết yêu a thật r. E ko thấy hứng thú nữa, và e khóc. E khóc vì e thấy như đang lừa dối chính bản thân mình vì ảo tưởng e vẫn yêu a. Giờ e ko biết phải nói thế nào để a hiểu cả. Khó thật. E sẽ im lặng một tuần để nghĩ nên nói j với a, làm j vs a. Đôi khi e thấy nhớ a kinh khủng, nhưng đôi khi thôi. Có lẽ e kocòn yêu a nữa nhỉ. Có lẽ e đã quá mệt mỏi vì những lần bị bỏ rơi, những lần nghe những lời lạnh lùng của a, những lần e phải mua que thử thai một mình, những lần, những lần và những lần gì nữa e ko còn nhớ rõ. Nếu là người ngoài, e sẽ biết a là ng ích kỉ, ích kỉ vô cùng như lời bạn e nói vs e, nhưng e lại ko thể tự nghĩ “A ấy ích kỉ lắm, có quantâm j mày đâu, có yêu mày thật lòng đâu” Vs người khác, e có thể khuyên họ những điều rất đúng đắn mà ai cuối cùng cũng cảm ơn e vì những lời khuyên đó nhưng vs a e lại ko dám tự khuyên bản thân, e cứ huyễn hoặc vào ty của minh. E đúng là quá hèn vs bản thân mình…


Từ hnay e sẽ suy nghĩ thật kĩ để xem nên nói thế nào. Thật nặng nhọc khi phân vân ko biết mình còn yêu người ta hay chỉ là sự thương hại và níu kéo những thói quen khó bỏ ngày trước. Và thật nhẹ nhõm khi trả lời được câu hỏi đó, khi biết rằng giữa a và e ko còn tình yêu nữa, biết rằng tc thật sự của mình là gì, cảm giác của mình là sao :) Từ hôm nay e sẽ làm một con người mới, tập trung học hành để đạt dc những gì mà e theo đuổi bấy lâu mà vì một chút sao lãng, có lẽ e đang sắp vuột mất. E luôn là một đứa hiếu thắng, muốn gì phải đạt được cái đó, và e thật ghét khi phải làm kẻ thua cuộc. Từ nay e sẽ lại làm e, đứa con gái tính khí ko khác con trai là mấy như mẹ e vẫn bảo, hiếu thắng và quyết chiến như cô giáo vẫn bảo. E sẽ lại là e, một người vui vẻ, một người mạnh mẽ, đứng đầu như e vẫn thế. Sẽ vẫn đạp đầu bọn con trai vì dám đùa dai vs e như trước. E sẽ ko còn suốt ngày chúi mũi vào lap, vào phone chỉ để đợi và nói chuyện vs a, sẽ lại theo đuổi đam mê như trc chứ ko phải chỉ biết đến người yêu như trc nữa. A cũng sống tốt nhé, sớm tìm đc việc làm ưng ý, cưới vợ như mong muốn của bố a. Có quá nhiều thứ làm mình ko đến được vs nhau thì cũng đừng buồn, còn tương lai dài lắm. Và tương lai của e thì còn dài dài, dài hơn a nhiều lắm. E phải phấn đấu vì bản thân e và vì mẹ e, gia đình của e. Tạm biệt a, người e từng yêu thứ hai trên đời, sau mẹ e. Luôn chúc a hạnh phúc!


p.s: Những ai đang đọc mẩu văn nhỏ nhặt này, đừng đánh giá việc tôi làm. Tôi biết sẽ có những người chỉ trích tôi khi lên giường vs trai, nhất là nếu biết tuổi tôi chắc mn còn chỉ trích nữa. Nhưng mỗi người có quan điểm riêng của mình và xin hãy tôn trọng lấy điều đó. Miễn tôi vẫn là một người con ngoan, hiếu thảo, một trò ngoan lễ phép, một người bạn tốt sẵn sàng chia sẻ, giúp đỡ bạn bè và là một người sống thật vs bản thân, biết điểu hay lẽ phải, biết sống tốt và biết điều nên làm thì tôi tự hào về những điều bản thân đã đang và sẽ làm. Nếu bạn đồng cảm vs tôi, thì hãy lên tiếng chia sẽ, còn nếu không, xin đừng chỉ trích theo thiếu văn hóa như nhiều người tôi thấy trên các diễn đàn khác. Tôi nói ra cho vơi nỗi lòng chứ ko phải để mọi người nhảy vào dè bỉu vì những việc ko sai trái. Quan điểm riêng,x in hãy tôn trọng. Cảm ơn :)