Tham gia WTT cũng được một thời gian rồi nhưng trước đây e chỉ đứng ngoài tham khảo các topic của mọi người để học hỏi kinh nghiệm chứ chưa có nhiều kinh nghiệm sống nên không dám tham gia trực tiếp, hôm nay e có vấn đề này muốn đưa lên để mong mọi người góp ý kiến cho em với, e cũng đã đọc một số topic tương tự như này rồi nhưng hiện e vẫn còn thấy rối rắm lắm. :(


E hiện đã học xong đại học và đi làm, còn bạn trai e 23 tuổi (nhỏ hơn e 1 tuổi :D) và đang học bổ túc lớp 11, trước đây nhà nghèo nên a í đã nghỉ học đi làm từ khi mười mấy tuổi, hiện đang làm thợ sửa chữa điện lạnh. E lập ra topic này không phải có ý tự cho mình học cao hay chê bai gì bạn trai e nhưng do hiện nay e bị gia đình phản đối dữ quá nên thấy rất căng thẳng, chẳng biết phải giải quyết thế nào cho cả 2 bên cùng vui cả. Tụi e quen nhau cũng khá lâu, được hơn 5 năm rồi, trước đây e giấu nhà e vì e biết ba mẹ e là người khá cổ hũ nên chắc chắn sẽ không chấp nhận đâu, một vài lần vô tình nhà e cũng biết loáng thoáng nhưng do e không khai nên cũng không làm gì được e, thời gian gần đây do mẹ e úp mở những câu giống nhưng là thế nào cũng chấp nhận hết nên e đã dại dột khai hết, thế là sóng gió đã nổi lên, mẹ e nói e ko được đã dùng cách gửi thư cho e, chị bà con của e thì suốt ngày nt tra tấn, kêu e phải bỏ liền đi, ai cũng bảo "chắc e bị bỏ bùa rồi" :-?:o:o ,nhà a rất đông anh em - 8 người lận mà a là con thứ 3 và còn nhiều e nhỏ nên mẹ e càng phản ứng dữ dội, kêu e ấy khổ, thật sự đầu óc e dạo này căng cứng, bị xì-trét nặng chẳng làm được việc gì cho đàng hoàng nữa, e cũng biết là mọi người muốn tốt cho e nhưng lại không muốn chia tay. :(( :(( :((


Cũng cần nói thêm là bạn e tuy học không đàng hoàng nhưng thuộc típ người biết cách ứng xử, lanh lẹ,a í đi làm ở nhà người ta được rất nhiều người quí. Từ hồi e động viên đi học lại thì a ấy cũng biết cố gắng học, đi làm lương không cao nhưng biết để dành tiền đưa e giữ để dành sau này đi học thêm, cũng đang ráng phấn đấu học xong bổ túc sẽ kiếm trường trung cấp học rồi từ từ học thêm lên – giờ tính vậy có quá trễ hok ạ??? Trước tới giờ e rất ít tâm sự với ai, kể cả mẹ e, nhưng chỉ với anh ấy là e có thể bọc lộ hết con người thật của mình, không giấu diếm bất cứ chuyện gì. Anh ấy tuy không được tâm lý lắm nhưng cũng rất quan tâm đến e, e muốn gì cũng sẵn sàng làm nếu khả năng cho phép (nhưng toàn là e muốn mới được cơ chứ a ấy rất hiếm khi nghĩ ra cái già cả - nhiều khi cũng hơi tủi thân :(( ), e cảm nhận là a í thương e thật lòng, vì dù sao cũng quen nhau lâu rồi, đi chơi với nhau thường xuyên nên e hiểu được phần nào con người a.


Được thêm cái nữa là a ấy hình như íkhông tự ti, cái gì không biết cũng hỏi e chứ không có ngại gì hết, mỗi tội e khá nóng tính nên nhiều lúc nói hoài mà a không hiểu là e la làng lên, nhưng xong lúc đó lại thấy có lỗi với a í, làm bây giờ a ấy kiu là nhiều lúc tính hỏi mà sợ e la làng nên lại thôi. Nhiều người thấy a ấy quen e cũng nói ra nói vào, e biết a ấy có buồn nhưng xong lúc đó lại hết, biết nhường nhịn e, e thường gây chuyện và a ấy là người xin lỗi :)) , tụi e cũng hay gây nhau vì mấy chuyện linh tinh nhưng chưa bao giờ a ấy nói gì xúc phạm e cả.


Điều e băn khoăn là chuyện của e đã làm cho ba mẹ e buồn nhiều, e cũng cảm thấy có lỗi nhưng chẳng biết bây giờ phải làm sao. Mọi người thấy chuyện củả e tương lai có gì khả quan không ạ, có ai đã gặp trường hợp giống như e không vậy???, e rất sợ nếu cố gắng lấy nhau được mà về không ở được với nhau thì lúc đó càng đau khổ hơn, nhưng thật sự e không muốn chia tay đâu, ngoại trừ những lúc giận dỗi linh tinh thì e thấy e và a ấy khá hợp nhau. :) (hôm nay cũng giận nhau nên e ứ thèm đi chơi noel lun đây, a ấy về gần nhà đón e nhưng e hok chịu ra, thế là đợi lâu quá nên phải đi lên - nghĩ cũng thấy tội ghê:-S, nhà e cách nhà trọ a gần 20km nhưng a rất chịu khó, đi học bận nên bữa nào rảnh cái là lo về đón e đi chơi, sợ e ở nhà buồn)


E viết hơi dài, mọi người chịu khó đọc rồi tư vấn giúp e một số kinh nghiệm nhé. @};-@};-@};-