Em năm nay 23tuổi (24 tuổi âm lịch )


Còn anh năm nay 31 tuổi


Em ko biết do em qua trẻ con, đa nghi hay ko mà em thấy anh rất là lạnh nhạt. em và anh quen nhau chưa dc 1năm nhưng rất nhiều chuyện xẩy ra. Chia tay rồi lại quay lại ngày đó anh nói anh cần thời gian suy nghĩ. Im lặng thời gian dài và ngày gặp lại anh lại nói " làm vk anh nhé" em ko đủ thông mình để nghĩ trong đầu anh suy nghĩ gì nhưng em thấy hp và quay lại.


Nhưng anh thật khó hiểu anh lạnh lùng, vô tâm quá. Em ko biết giờ đây em ở đâu trong tim anh.


Nhiều lúc tự ái của em nổi lên


Em hỏi: " anh chán em rồi hả?sao ko muốn gặp em, ko muốn nói chyện với em "


Anh nói là "do anh hơn 30 rồi mà chưa có gì trong tay, anh phải suy nghĩ về công việc về tương lai, anh muốn có những thứ do anh làm ra chứ ko phải cái mà gd anh chu cấp (nói mà em ko chịu hiểu)'


Nghe vừa thương, vừa thấy vô dụng cơn bực mình biến mất. Nhưng lại dòng suy nghĩ khác trong đầu lại nói là ko may đó chỉ là cái cớ để anh bỏ mày thì sao?


Em sợ yêu anh nhiều, tin anh nhiều thì sau này có j thì em sẽ lại đau nhưng em biết con tim mình yêu và cần anh. Nhưng anh ko hề cho em niền tin nào ngoài câu nói lúc quay về.


Hay là do anh là người có tình cảm hứơng nội ko thjk nói nhiều ( lo mà tự hiểu )


Nhưng lúc đi bên anh dù anh ko ngọt ngào, chìu mến lại còn hay cáu hay nổi nóng nhưng em lại có cảm giác an toàn, ấm áp ( chắc là do trong người anh có cục than nóng nên ấm hihi )


Nhưng khi ko gặp mặt anh lạnh nhạt và vô tâm quá làm em cũng thấy chạnh lòng. Nhớ anh, em nt zalo anh mấy ngày mới đọc mà cũng ko tl, nt dt cũng tl những tn cần thiết, gọi điện thì 1 2câu là tắt máy vì anh bận. Nghĩ anh bận nên cũg cũng chỉ nt buổi tối, chỉ muốn anh biết em nhớ anh thôi.


Em ko biết tình cảm của anh đối với)


em như thế nào nữa anh chị ơi!


Em biết với cái tuổi của em ko phải là nhỏ nhưng chưa đủ lớn để em hiểu suy nghĩ của anh nếu như anh ko nói ra, chưa thể biết dc cái áp lực của 1ng đàn ông 30


Vì vậy em luôn chọn cách im lặng


ko than phiền ,ko nhõng nhéo, ko nói ra cảm xúc và yêu cầu của mình với 1ng.ju vì em sợ mình sẽ chỉ tạo thêm áp lực cho anh trong khi em ko giúp ích dc gì rồi.


Anh chị nghĩ em làm như vậy có đúng ko? Khi em thấy khoảng cách của chúng em đang xa dần, em sợ với đứa nhạt nhẽo như em anh sẽ nhanh chán và từ bỏ thêm lần nữa vì quanh anh còn rấr nhiều ng tốt với anh và thích anh nữa nhưng sao anh lại chọn em.


Có phải em suy nghĩ quá nhiều ko?


Em phải làm thế nào mới dc đây?


Cho em lời khuyên dc ko?