Em và bạn trai iu nhau đã được 4 năm nay, em sn 86 và anh ấy sn 78. Em chưa đưa anh ấy về ra mắt chính thức nhưng gia đình em cũng biết qua về anh ấy (qua lời em kể) và cũng gặp mặt 1 vài lần. Nhưng mẹ em chê anh ấy, và ngăn cấm chúng em yêu nhau. Lúc đầu em cũng đòi chia tay anh ấy vì chán, anh ấy vì tủi thân cũng đồng ý chia tay nhưng sau 1 đêm mất ngủ suy nghĩ, 2 chúng em quyết định bảo vệ tình yêu đến cùng. Chúng em gặp nhau như kiểu đánh du kích ấy. Mẹ em thì cữ nghĩ cả 2 đã chia tay rồi, bà có vẻ mãn nguyện lắm. Nhưng đợt tết vừa rôi, từ 26 tết bố em nhập viện, em đã tìm cách cho anh ấy gặp gia đình em, những ngày trông bố trên bệnh viện vào ban đêm, em và anh ấy đều trông. Mẹ em cũng nhận ra là em và anh ấy vẫn yêu nhau nhưng mẹ em bảo tao vẫn chưa ưng đâu. Em ko nói gì, ... mẹ em cũng ko gây khó dễ nữa. Rồi hôm bố em mất, anh ấy cũng tới phụ giúp nhà em 3 ngày ... Các bác và các anh chị cũng quý anh ấy, mọi ng cũng nói với mẹ em là đừng cấm cản gì 2 đứa em nữa. Tưởng mọi chuyện đã ok, bỗng nhiên dạo gần đây mẹ em lại cấm em yêu anh ấy. Mẹ em ra 2 điều kiện:


- 1 là bỏ anh ấy thì sẽ có tất cả: nhà cửa, xe máy,.....


- 2 là vẫn quyết định yêu và cưới thì mẹ em cho 1 cái vali và cái xe máy đi theo anh ấy chứ ko cưới xin j cả.


Theo như em biết lý do mẹ em cấm là mệnh anh ấy "Thiên thượng hoả" và mệnh em "Lư trung hoả" thì không hợp nhau, mẹ em sợ là em sẽ bị anh ấy : "át vía". (bao ng 78 - 86 lấy nhau mà có sao đâu, lại còn hợp nhau nữa chứ) Rồi mẹ em chê anh ấy công việc ko ổn định vì anh ấy kinh doanh đồ điện, ko phải ng cơ quan nhà nước trong khi em có công việc ổn định (em làm tại 1 công ty tư nhân làm về lĩnh vực vận tải), rồi nhà em toàn ng cao to (nam cao ít nhất là 1m70) trong khi anh ấy lại nhỏ nhỏ ng (1m68) --> ko hợp. Rồi mẹ nói anh ấy yêu em vì "trông cửa nhà em". Chị gái em định cư bên Úc, anh trai sắp đi sang bên đó nữa, mẹ và các anh chị nói anh ấy có ý định lợi dụng và chiếm đoạt nhà em vì dù j em cùng là con út và các anh chị định cư bên kia rồi thì nhà này chỉ còn mỗi em...


Nhưng quả thực anh ấy là ng như thế nào em biết rõ, anh ấy sống thiếu thốn tình thương của cha từ nhỏ nên anh ấy rất tự lập và sống có nghị lực. Anh ấy ko hề có ý định "đào mỏ" hay có ý định xấu nào khác. Em buồn lắm, em và anh ấy đã nói chuyện với nhau, anh ấy nói chỉ cần em đồng ý thì anh ấy sẽ đón em về, mẹ ko đồng ý làm đám cưới thì anh ấy cũng sẽ lo cho em 1 đám cưới đầy đủ ko thua kém ai. Chúng em đang tập trung vốn mua 1 căn nhà nhỏ. Em cũng đã nghĩ nếu mẹ em cứ cấm thì em sẽ lựa chọn là đi theo anh ấy. Có thể ng ta sẽ nói em "ngu", bỏ nhà theo trai nhưng quả thực em ko thể yêu ai khác, nhiều lúc đã quyết định yêu ng khác nhưng ko thể yêu được... mà anh ấy rất chiều em, yêu em và chúng em rất hiểu nhau.


Các chị giúp em với, em phải làm gì đây ? Em ko muốn làm đứa con bất hiếu nhưng em cũng ko thể nghe theo ý kiến của mẹ mà từ bỏ hạnh phúc của mình. Liệu em có nên chọn anh ấy, thà làm đứa con bất hiếu???? :Sad: Trước đây còn có bố ủng hộ và hiểu 2 chúng em nhưng giờ đây bố đi xa mất rồi, em chảng còn ai bảo vệ cả ....