4 năm trước...........


Trong mắt e, a chỉ là 1 người bạn không hơn không kém .Mặc kệ thái độ thờ ơ và vô tâm của e, a vẫn kiên nhẫn bên cạnh e suốt hơn nửa năm .


Rồi chúng ta mất liên lạc trong 4 tháng . E nhận được tin từ bạn bè báo " người thân a mất " .E nt chia buồn như 1 người bạn .


1 tuần sau , e nhận được điện thoại mời cfe của a .E nhận lời .


E bắt đầu có thiện cảm bởi khuôn mặt hiền, nghĩ cho gia đình và 1 chút tính cách na ná giống e , mà bây giờ e mới nhận ra .


E đồng ý quen a sau khi nghe câu hỏi " a vẫn còn cơ hội chứ ?"


Rồi a bắt đầu kể về quá khứ của a , và tự nói với e rằng sẽ không để e buồn hay thất vọng vì quen anh , những thói quen la cà cafe hay lưu sdt lung tung sẽ bỏ hết .


Và e tin . Vì với e , một khi e nghiêm túc thật sự quen 1 ai đó , e cũng sẽ toàn tâm toàn ý .


2 năm trôi qua , a vẫn nhẹ nhàng trước những thái độ bướng bỉnh của e , nhẹ nhàng giải thích cho e những vấn đề .A đi làm sáng thì tối lên chỗ làm rước e về , a đi làm tối thì trưa về ghé đưa e lên chỗ làm. E rãnh thì nấu thức ăn đem lên cty cho a, khi a rãnh thì nấu thức ăn cho e , pha nước cam đem lên cho e ăn trưa.


A mua nhẫn cặp, nón cặp và áo khoác cặp vì muốn chúng ta là 1 cặp mà ai cũng biết.Vấn đề nào a cũng nói với e , a coi gia đình e như gia đình a , và ngược lại e cũng như thế.


Mọi mục đích a làm đều là vì e . Thấy a lo làm , gia đình a bắt đầu nhìn a khác đi , và cũng mến e hơn.


.E cảm phục trước cách hành xử đó , e bớt bướng bỉnh và biết lắng nghe hơn , e từ chối các cơ hội khác. Chỉ vì e nghĩ e đã có a . E nghĩ rằng e đã chọn đúng.


Thế rồi........khi cv a gặp trục trặc , a ở nhà gần nửa năm . Bắt đầu ..........đi chơi với bạn bè , ngồi cafe DJ nhiều hơn . E đem thắc mắc đi hỏi a . A trả lời rằng " ngồi nghe nhạc xả stress" . E im lặng cho qua vì e tin và cũng vì e không muốn a áp lực .


Rồi a và e cãi nhau nhiều hơn ,vấn đề cũng vẫn là số ngày ngồi quán cfe tăng dần lên. Lấy lí do e giận a , 1 tuần a ngồi đủ hết ,ko thiếu ngày nào.


Lúc đầu e buồn , e nghĩ rằng a như thế là vì có a bạn rủ rê đi , nhưng rồi e đặt trường hợp vào e : nếu e không thích đi thì ai ép được , đều là do bản thân mình muốn hay không thôi .


Cứ thế tháng nào chúng ta cũng cãi nhau , a nói rằng "a ngồi cafe chỉ nge nhạc, chứ tay thì đeo nhẫn và dt thì để hình nền , nhỏ nào ngu mà không biết ".


Nhưng trực giác e mách rằng : Cứ ngồi suốt , bữa nay ko đi là bữa sau bắt buộc phải đi , và viện cả lí do đi cv với bạn nữa. Là có điều gì không ổn.


Nhưng e không có bằng chứng cụ thể dù biết quán cfe a ngồi đó . E cũng không muốn phải canh xem thế nào , vì e nghĩ cái gì cũng phãi tự giác .


E giận e im lặng , e không nghe đt , không trả lời tin nhắn . Thì a lại vội vàng giải thích và nói rằng " chưa bao giờ làm gì có lỗi với e , làm gì cũng nghĩ đến e ".


Nhưng.........e lại phát hiện ra a lại nói dối sau những tin nhắn mỗi tối" chúng ta cùng ngủ nha , chúc e ngủ ngon " .A chưa ngủ mà là đi nhậu nhet.....đến 12h - 1h sáng.


E bắt đầu muốn biết , và e tìm hiểu . Danh bạ điện thoại a có lưu 2,3 sdt của gái cà phê , bar lại còn lưu tên trá hình nhìn tưởng liên quan đến cviec.Rồi zalo thì ngồi quán cafe nào là quét kết bạn với mấy bạn làm ở các quán cfe DJ đó.


A nói rằng " ai cũng phải có bạn bè , cái đó chỉ là ngoại giao ,a lưu sdt hay kết bạn zalo chỉ để đó chứ có nói chuyện hay rủ đi chơi gì đâu . Là do e ghen quá !


Đúng là bạn bè ai cũng phải có , nhưng bạn bè với mấy bạn làm cafe ấy và nói là ngoại giao ? là sao hả a? e không hiểu được ?? có bạn gái chứ đâu phải không có bạn gái ?


Thế rồi e được biết , a vô quán cafe a không hề nói a có bạn gái , và lại còn nhắn tin nói chuyện với ngta ,còn có ý theo đuổi 1 bạn làm ở đó trong khoảng thời gian mà e thấy thắc mắc, ngồi cafe đợi đến đóng cửa mới đứng dậy đi về.


E buồn vì cái gì biết rõ cũng đem lại đau đớn . Nhưng e chấp nhận .Thà e biết rõ để không phải nghe những lời không thật , a cũng biết là e ghét nghe lời nói dối từ những người e tin tưởng mà .



Bây giờ , khi đang ngồi viết tâm sự này mà mắt e nhòe đi , trong đầu vẫn hiện lên những dòng tin nhắn !


" Bây giờ e sao? e muốn chia tay phải không ? chắc chúng ta chia tay là được rồi, e muốn buông hay giữ là doe"


Vâng ! e buông thôi ! e sợ cái gì đã là bản chất thì không thể thay đổi được đâu . Không là gì của nhau , a có thể làm quen gì đó làm qen , e cũng không mệt mỏi , không biết đâu là thật đâu là giả nữa.


E chỉ tiếc tình cảm của tụi mình ,cứ nghĩ là sẽ tốt dần lên , nhưng càng ngày càng tệ đi ..



........Thử thách phụ nữ khi người đàn ông của họ không có gì trong tay , và thử thách đàn ông khi trong tay họ có đầy đủ .