Xin chào các chị em,Tôi xin kể tóm tắt câu chuyện của mình như sau, mong các chị em giúp đỡ tư vấnHiện tôi đang làm cho văn phòng đại diện của 1 cty ở nước ngoài, công việc và thu nhập ổn. Tôi quen bạn trai tôi tại đây, anh đã ở đây 10 năm, làm kiểu doanh nghiệp tự do.Chúng tôi quen nhau đc khoảng 3 tháng, anh là người nghiêm túc, hơi gia trưởng (ví dụ ko bao giờ đụng tay vào việc nhà, quan điểm hơi cổ hủ), nhưng thành thật và cũng rất quan tâm tới tôi trong khả năng có thể. Từ lúc quen nhau tôi biết anh rất cố gắng thay đổi để phù hợp với tính cách mạnh của tôi, như thấy tôi đi làm bận, xa nhà thì tự đến nhà nấu cơm, dọn dẹp (thi thoảng thôi) và cho mèo của tôi ăn hộ, những việc này trc đây chắc chẳng bao giờ anh chịu làm. Thực sự là tôi cũng rất cảm kích, chỉ cần ng ta quan tâm đến nhau từ những điều giản dị vậy thôi.Có diều tôi cứ thấy gợn, vì ko thể phủ nhận việc bạn trai tôi quá chặt chẽ trong chi tiêu. Từ việc quản lý doanh nghiệp của anh đến việc ứng xử với mọi người trong đó có tôi.Biết nhau cả năm trời, chính thức hẹn hò tầm 3 tháng, nhưng từ lúc hay đi ăn, cafe với tư cách bạn trong 1 nhóm đông, đến lúc đi riêng, tôi chẳngbbao giờ thấy anh tranh trả tiền với ai, ai nhận trả tiền anh cũng ok hết sức thản nhiên. 2 đứa đi riêng, ăn uống, mua sắm, tôi vốn có thu nhập lại sòng phẳng, ko coi nặng chuyện Nam phải mời hay bao Nữ, vẫn trả hầu hết tiền và mời anh ăn thường xuyên. 2 đứa hay ăn cơm tối tại nhà tôi nên thỉnh thoảng đi siêu thị cùng nhau, mua sắm gì tôi đều trả, anh chỉ đứng ngoài, xách túi đồ, chờ đợi rất bình thản.Có đợt 2 đứa đi chơi bằng xe của tôi (1 lần duy nhất thôi chứ toàn đi xe anh), bị công an hỏi và vòi tiền. Anh cũng để tôi giải quyết, chi tiền, chỉ thêm vào 10 usd vì lúc đấy tôi hết tiền lẻ.Bt thì tôi nhờ mua gì anh vẫn mua (mặc dù rất ít) tôi cũng ngại vài đồng lẻ mà bảo trả thì nhỡ anh ko vui, chứ trước khi hẹn hò, khi anh còn đang tán tỉnh, có việc gì cần nhờ, dù là 5-10 usd tôi đều trả và anh đều nhận bình thường.Tôi thấy anh rất tự nhiên vui vẻ khi được người khác mời, tranh trả tiền, dù là nam hay nữ. Số lần anh mời lại thì chắc bằng 1/10. Ví dự như khi tôi hay nhanh tay trả tiền, anh thường cười bảo: tốt quá, em giàu mà.Phải xin thú thật, tôi ko coi trọng lắm chuyện ai trả tiền, vì bản thân cũng tự lo được cho mình no ấm. Có điều tôi rất sợ người bủn xỉn hà tiện, nhất là người chăm chút giữ từng đồng của mình và thờ ơ với túi tiền của người khác.Như anh, có thể sống ở nc ngoài lâu, biến chứng của tính sòng phẳng, có thể cuộc sống bươn chải ở nước ngoài khó khăn làm con người ta tiết kiệm < vùng tôi ở có nhiều ng thu nhập rất khủng, nhưng ăn ở tạm bợ, tiêu xài rất chắt bóp..nên cứ khổ khổ sao á), nên anh ko có khái niệm hưởng thụ cuộc sống, ko ăn chơi, ko cờ bạc...nhưng có lẽ chẳng bao giờ thấy mình đủ sống, lúc nào cũng chỉ hùng hục nghĩ kiếm thêm tiền.Bạn bè chung thường trêu tôi rằng anh kiếm tiền tốt (gấp 3-4 lần tôi), tiêu thì ko tốt, nên mong rằng về phải có người phá bớt (vì tôi chi tiêu tiền của mình khá thoáng, nghiện shopping, chăm ăn chơi, thích hưởng thụ, khi có tiền ko tiếc gì bạn bè người thân nếu họ cần).Nên tôi rất sợ về sau 2 người lệch pha trong cuộc sống, vì ko có cùng quan điểm về kiếm tiền, chi tiêu hay hưởng thụ cuộc sống.Vừa rồi tôi có gặp sự cố , mất 1 số tiền rất lớn (với tôi). Đại loại là tôi cần để lo việc nhà, nhưng bị mất dọc đường, tiền mất mà việc thì lại đang cần. Tôi lo lắng buồn phiền mất ăn mất ngủ nghĩ cách tháo gỡ, anh cũng năng thăm hỏi động biên tôi, là của đi thay người bla bla bla rồi bảo đấy là việc riêng của em, anh cũng chẳng giúp đc gì...thế thôi.Thật ra số tiền bị mất là nửa tài sản của tôi cho đến lúc này, tôi chưa đến mức khánh kiệt nên vẫn tự đứng lên đc, chưa phải xin xỏ hay nhờ vả ai. Có điều tôi ước gì trong lúc tôi đang tuyệt vọng, đau xót vì mất của, mồ hôi công sức như vậy, anh nói được 1 câu là em có cần anh giúp gì ko, cầm tạm 1 ít lo trang trải.Nói đến đây các chị có thể nghĩ tôi đòi hỏi vô lý, trong đầu toàn tiền, cuối cùng cũng là vì tiền...nhưng thực sự lúc ấy tôi mong anh nói đc câu đó, đơn giản như câu để anh trả tiền lần này...để tôi cảm thấy rằng mình có 1 bờ vai để dựa vào lúc khó khăn nhất.Trừ khoản rất chặt chẽ trong chuyện tiền bạc ra, tôi ko chê anh ở điểm gì. Nhưng tôi ko chắc anh có dấu hiệu của người hà tiện, ki bo ko? Và liệu có thể có cách nào tác động khác phục ko?Vì tôi sợ chỉ riêng điểm khác biệt này thôi, nếu sau lấy nhau về, nhỡ may tôi ko làm việc được nữa mà phải phụ thuộc, biết đâu cuộc sống lại rất căng thẳng?Mong chị em giúp đỡ tư vấn. Xin chân thành cảm ơn