chào mục tâm sự. e chỉ muốn được trải lòng chút ít. e vừa mới chia tay vs người ấy. mối tình 6 năm cũng không gọi là ngắn. e thì đang đi học. a cũng đã đến tuổi lấy vợ. lúc đầu yêu nhau cũng chỉ biết yêu thôi. 1 năm trở lại đây mới biết k
thể nào đến đc vs nhau. bọn e cảm thấy bế tắc dù yêu nhau nhiều. đã đôi lần dừng lại nhưng đc 1-2 ngày lại quay về. Chuyện k có gì đáng nói nếu k có chuyện đó xảy ra, quen nhau rất lâu, e cũng cố gắng giữ mình. Những lần như vậy a cũng rất chịu đựng. Nhưng k hiểu sao, hôm đó a lại nói tình yêu k có tình dục thì k là tất cả. E run sợ. Cũng cố ngăn cản và cũng k chuẩn bị sẵn tâm lí. Chuyện gì đến cũng đã đến. E bất lực buông xuôi và rất đau. Vì e luôn nghĩ sẽ để dành cảm giác ấy cho đêm đầu tiên nên sau khi mất đi. E đã tự dằn vặt rất nhiều. Dằn vặt sang cả a. A bảo cảm thấy có lỗi. Vài hôm sau e vẫn cứ tự trách mình, a cảm thấy phiền và bảo e cổ hủ. Nhưng còn sốc hơn khi nghe a bảo gia đình a muốn a lấy vợ. e chỉ biết ngậm ngùi, vì thực chất e k thể nào đc. A cũng đã đến tuổi. E sợ hãi vì biết k giữ đc a nữa. Và e cũng mất hết. E đã trách a, trách a tại sao lại làm thế vs e rồi bỏ đi như k có gì. A dần bắt đầu nổi nóng vs e, rồi nói những câu thật sự e k thể nào đau hơn. A bảo "Cho dù e có trao a hay k trao thì a cũng k lấy đc e, a cũng k bỏ đc e, nhưng a cũng k thể k lấy vợ, nếu e k chấp nhận thì mình chia tay, còn chấp nhận thì cho a quen người khác"... e đau đến nỗi k nói nên lời. E bảo nếu k lấy đc sao a còn phá mất của e rồi nói như thế. A k nói gì. E đã suy nghĩ và chia tay. Và e cũng k còn niềm tin nữa. Đọc các trang báo, e thấy đàn ông họ k chấp nhận những người như e. E suy sụp hẳn. Đi đâu cũng có hình bóng của a. Vì bọn e có rất nhiều kỉ niệm qua từng con đường. Vậy mà sao, a có thể sống thanh thản và xem như chưa có chuyện gì xảy ra đến vậy. E khờ dại quá!


Tâm sự giấu tên qua https://www.facebook.com/goctamsuwebtretho