Có vẻ như chủ đề này trước có 1 chị đã post bài và kinh nghiệm của chị để vượt qua giai đoạn thất nghiệp như thế nào. Nhưng đó là chị ấy nhìn lại khi đã thành công. Còn mình giờ đang ở giai đoạn ấy, mình cũng cảm thấy nhiều mệt mỏi và chán nản. Vì vậy muốn lên đây chia sẻ với mọi người, hy vọng là ai cùng tâm trạng hoàn cảnh có thể cùng nhau chia sẻ nha!


Mình chính thức thất nghiệp được gần 2 tháng nay. Mình đã có chồng và hiện tại chưa có em bé. Thu nhập của ông xã mình tương đối tốt nên mình không phải lo lắng về tài chính, ông xã minh cũng rất tâm lý và luôn cố gắng để vợ được vui vẻ. Mình nghỉ công việc trước đây vì quá cám cảnh về môi trường làm việc với những đồng nghiệp thích nhận xét, đánh giá người khác và 1 số người tiểu nhân thích trọc gậy bánh xe. Mình là người thẳng thắn nên rất ghét loại người này. Lúc nghỉ là với tâm thế, các người thích bon chen để bám trụ với cv đó thì cứ việc bon chen, mình sẽ tìm 1 chân trời mới để cống hiến và làm việc hết mình.


Về bản thân, mình thường được nhận xét là thông minh và làm việc cực nhiệt tình, tuy nhiên ngoại hình nhỏ còi (1m53 với 41kg) :(((


Sau khi nghỉ việc, mình đã đăng kí học 1 khóa tiếng Anh để trau đồi (vì những cv trước không dùng đến tiếng anh nên vốn tiếng của mình mai một đi khá nhiều). Mình cũng lên kế hoạch để rèn luyện sk, ăn uống hợp lý...


Nhưng đang bận rộn, tất bật, giờ lại nhàn rỗi quá khiến mình bị stress.Trong khi đó xin việc thì không đơn giản như mình nghĩ. Đã đi pv 1 vài chỗ, tuy nhiên vốn tiếng anh chưa đủ để đảm nhiệm những công việc đó.


Hôm trước cũng vừa đi phỏng vấn 1 cty về. Xét về yêu cầu cv và năng lực cá nhân, mình có thể tự tin rằng mình có thể làm tốt và sẽ làm tốt nhất so với các ứng viên còn lại, vì mình có ngồi nc với các bạn tham gia phỏng vấn hôm đó. Tuy nhiên cv đó có yêu cầu 1 chút oversea mặc dù nội dung cv thì không, và vốn english của mình thì là chưa đủ. Mình buồn lắm, về nhà ngơ ngẩn mất mấy ngày. Hiện vẫn chưa có kết quả buổi phỏng vấn nhưng mình thật sự không dám kì vọng nhiều, vì rất sơ cảm giác bị thất vọng....