Chào mọi người,


Có lẽ topic này cũng cũ rồi nhưng với mình cảm thấy phân vân và buồn phiền quá. Mình muốn chia sẻ với mọi người


Năm nay mình 28 tuổi, sinh ra và lớn lên ở vùng đất Tây nguyên. Cũng như bao người mình cũng xuống Sài gòn để học đại học rồi sẽ trở về lại quê hương tìm việc.


Sau khi kết thúc 4 năm đại học với tấm bằng khá của một cử nhân về hoá mình về quê khoảng 2 tháng làm hồ sơ xin việc nhưng quả thật trên này nếu k dựa vào mối quan hệ thì thật sự bạn cũng k thể biết được công ty nào cần lao động. Cảm thấy lo lắng cho ngành nghề mình học nên mình đã xuống lại Sài gòn để tìm việc, mình đã pv và được nhận ngay việc sau 2 tuần nhưng nhà máy lại ở Bình dương. Thế là sau 1 tháng mình xin nghỉ vì không thể chạy gần 20km mỗi ngày từ Sài gòn đến Bình Dương cứ 4h sáng mỗi ngày tối thì 9-10h mới về nhà. Lúc đó mình chỉ ý định tìm việc nào ở Sài gòn thôi vì mình có ý định phải học lên nữa hay vb2 gì đó. Mình có người quen làm Vinamilk nên mình nhờ họ gưi hồ sơ mình vào, sau đó mình tìm một cv parttime để kiếm tiền và học thêm gì đó trong lúc đợi Vinamilk. Sau đó mình pv và làm thêm ở công ty bảo hiểm nước ngoài, mình thật sự choáng ngợp với những anh chị, môi trường và phong cách làm việc ở đó. Mọi thứ quá đỗi lạ lẫm và hiện đại, mọi người nc với nhau, emAil với nhau toàn dùng tiếng Anh là chủ yếu. Mình nghĩ mình sẽ cố gắng làm một thời gian thôi vì lương mình ở đây tính theo giờ, một tháng mình chỉ kiếm đuoc 2 tr5... Nhưng mình cảm thấy vui vì được làm ở đó, mọi người vui vẻ, hoà đồng k như cty cũ mình làm. Sau đó, bố mẹ mình gọi điện nói mình về quê học thêm nghiệp vụ sư phạm rồi sẽ xin cho mình đi dạy Hoá nhưng phải làm trong vùng sâu vùng xa trước rồi dần dần chuyển về gần nhà. Đồng thời người quen mình ở Vinamilk họ kiu mình đi pv nhưng cũng làm nhà máy ở Củ Chi cũng làm ca 12 tiếng. Thật sự mình phân vân giữa việc mình đang làm tuy lương k cao, quyền lợi k có nhưng môi trường năng động, còn một bên là viên chức ổn định gần nhà, còn lại là đúng ngành nghề... Sau khi phân vân mình đã chọn ở lại công ty mình đang làm và mình quyết tâm học văn bằng kinh tế. Mình cũng đang liều với cuộc đời mình bỏ 4 năm trời đại học giờ ra làm k đúng chuyên môn ngành nghề. Đôi khi cũng chột dạ lắm nhưng mình nghĩ mình yêu thích môi trường này. Vả trời k phụ lòng người, sau 1 năm trời chăm chỉ, công ty mình đang làm có head count cho full time, mấy anh chị kiu mình apply vào. Được sự ủng hộ của mọi người mình nhanh chóng được công ty cho vào làm chính thức với mức lương cao gấp 3-4 lần. Mình đã làm việc rất siêng năng va tranh thủ học thêm vb 2 bên kinh tế vào buổi tối. Tuy nhiên, nhược điểm tệ nhất của mình là tiếng Anh, mình đã mất đi rất nhiều cơ hội để làm những công việc hay tham gia vào dự án của bộ phận nên suốt 4,5 năm trời mình chỉ làm mỗi một nhân viên hành chính trong bộ phận, mình đã học thêm rất nhiều trung tâm Anh ngữ vậy mà mình k thể tiến bộ nổi... Và thật thảm hoạ nếu bạn làm trong cty nước ngoài sếp trực tiếp quản lý bạn là ngươi nước ngoài mà tiếng Anh bạn thật tệ. Sau khi cấu trúc lại công ty đã chia và sát nhập phòng ban khác nhau, sa thải nhiu người nên cty đã chuyển một anh người nước ngoài về quản lý bộ phận mình, và như một sự đào thải mình cảm thấy mình phải đi vì mình thấy mình k phù hợp nữa. Mình đã tìm nhiều nơi pv và đã có một cty bảo hiểm của Đài Loan nhận mình. Mình nghĩ cty cũ nơi đã thay đổi cuộc đời và suy nghĩ của mình, ra đi đầy lưu luyến và xen chút hối hận...


Mình qua cty mới nhưng sau 2 tháng mình bị cty k ký hợp đồng vì thái đo làm việc của mình, họ nói mình k đoàn kết, rồi chảnh choẹ coi thường gì đó. Thật ra mình k ưa ông sếp trực tiếp quản lý mình, ông cứ dê dê thế nào, nhắn tin quan tâm quá mức ... Rồi chính ổng nói vs cty k nhận mình nữa


Thế là mình lại thất nghiệp, nhưng nhờ background ở cty cũ khá tốt nên mình cũng đươc nhận việc ở 2 công ty bảo hiểm nữa nhưng lại k hợp mình lại xin nghỉ...


Cũng nhiều headhunter gọi cho mình để pv các cty khác nhau mình cũng pv nhưng k đạt


Mình quyết định nghỉ ngơi một thời gian và mình về quê đợi qua Tết kiếm việc. Lúc đo, chồng mình bảo qua Tết cưới, thế la qua Tết, hết tháng 1 âm lịch mình lấy chồng trong khi không có việc, mình nghĩ thôi lấy chồng xong rôi vê Sai gon kiếm việc sau. Chồng mình ngươi Bắc vào sài gòn lập nghiệp sau khi quen mình qua bạn bè. Lúc mình nghỉ làm cty, nhảy việc đến lúc thất nghiệp anh luôn động viên mình nên mình cũng thấy nhẹ lòng.


Sau khi cưới xong xuôi, họ hàng mình bàn lại và khuyên mình về quê lập nghiệp, nói chung cũng sẽ xa gia đình và ở thành phố của tỉnh mình ở kiếm việc. Ở sài gòn làm tư nhân, doanh nghiệp rồi lại thất nghiêp k hay, cứ lông bông hoài k được, rồi dưới đó k có ai, nhà cửa thì đắt đỏ, khí hậu thì nóng bức, con người chen chúc, kẹt xe... Về đây cũng ở tp, điều kiện làm viiec tốt hơn. Mình bàn với chồng thì anh ấy cũng đồng ý về quê mình lập nghiệp. Thế là gia đình họ hàng bên mình xin hộ việc cho 2 đứa vì bà con mình cũng là người có chức có quyền ở quê. Chồng mình thì vẫn làm dưới Sài gòn đợi việc, còn mình tư trước Tết đến giờ vẫn thất nghiệp. Mình cũng lên mạng tìm hiểu thị trường lao động ở trên tỉnh mình thì hầu như k tuyển dụng cho cv của chồng và mình. Mình thì cứ đợi chờ gia đình xin việc ở đây, họ cũng hẹn hoài mà k tháy gọi, mình cũng nản lắm, trong khi mùa này dưới sài gòn họ đang tuyển dụng ầm ầm, cũng nhiều nơi gọi mình pv nhưng mình phải từ chối để đợi việc ở nhà. Hôm nay mình đã cãi nhau với bố mình chỉ vì sao gửi hồ sơ rồi mà lâu quá k phản hồi, ít nhất cho mình biết gì chứ... Mình thật nản quá mình có sai lầm khi quyết định về nhà làm lại từ đầu không, nhiều lúc chán vì ở nhà suốt mình đâm hay cau gắt với mọi người, k muốn gặp ai, chồng minh thì ơ xa, mới cưới mà 2 vợ chồng xa nhau không nên nhiều lúc mình cảm thấy tủi thân cho mình. Mình có kém quá không mọi người khi ngay cả công việc còn k thể tự xin ma lại đợi chờ như vậy ???


Gởi từ ứng dụng Webtretho của chambi1988