Hi all,


Mình 27 tuổi. Thất nghiệp nửa tháng rồi do cty mình đóng cửa.


Trước giờ là lao động chính trong nhà, giờ thất nghiệp ở nhà chồng nuôi dù chồng không nói năng nặng nhẹ gì nhưng tự mình thấy nặng nề quá.


Thời điểm cuối năm các cty ít tuyển, mình ăn lăn bò trườn trên các web tìm việc suốt mà ít thấy post job mới, nản quá. Cũng có vài cty kêu đi pv mà họ không báo kết quả, ít ra rớt thì cũng email cho ngta một cái chứ, viết email mời pv thì lịch sự thế mà email thông báo kết quả khó viết thế sao.


Chòng đùa chắc tới tết em chưa tìm đc việc, cũng cười thôi biết nói gì giờ. Chồng làm công nhân mà vợ nằm nhà chơi không, thêm con gái 2,5 tuổi nữa. Nợ mua nhà vợ gánh mà vợ thất nghiệp rồi nên cái khoản trả hết nợ nó vẫn chưa ra được thời gian...


Buồn quá, càng nghĩ càng chán. Mình chưa bao giờ nghĩ mình bất tài. Chỉ là mình không hợp với công việc hoặc công việc/văn hóa cty đó không hợp mình. Mà thất nghiệp lâu thế này đâm ra nghi ngờ bản thân.


Có mẹ nào cùng cảnh ngộ vào chia sẻ với mình đi nào. Mẹ nào có kế hoạch từ thiện hay đi thăm các bé gì đấy cho mình tham gia với, ít ra mình thấy mình còn có ích cho đời.