Xin chào mọi người, đây là lần đầu tiên em viết để xin lời khuyên của mọi người với ạ. Vấn đề này tồn tại lâu lắm rồi và em ko biết làm thế nào để thay đổi ạ. Nó cũng làm em mất rất nhiều thòi gian để tìm hiểu nhg mà em vẫn chưa tìm ra được. Em năm nay 26 tuổi rồi, cái tuổi gọi là trưởng thành rồi nhưng thật ra em thấy mình vẫn còn trẻ con và cái chính là : em không biết mình có bị gì không nữa. Em mới đi làm được 1 năm 2 tháng. Khi đi làm tiếp xúc vs đồng nghiệp em bị ăn hiếp và bắt nạt rất nhiều. Em đi làm rất lo sợ mình sẽ bị đuổi việc bởi kinh nghiệm chưa vững, ăn nói thì ko giỏi, rồi bị cô lập nữa. Họ làm cho em cảm giác vô dụng, họ làm em thấy em rất tệ, em về stress rất nhiều. Họ bắt nạt em mà em ko làm sao nói lại được, vì vốn em là đứa ko thích gây chuyện rác rối, to tiếng nơi làm việc, nhiều lúc họ chửi em bóng gió, vd em đi ngang qua thì nói là "mẹ kiếp",v.v... nhưng em ko nói gì, vì em nói là nó sẽ nói là ta đang nói cái thằng trong web ni, nói chi mi đâu, kiểu thế. Thế là em ko nói gì. Nhiều lúc em rất mệt mỏi với cái tính fai chiều theo người khác như vậy. Em ko dám phản ứng lại. Em ko dám nói ra những bức xúc của mình. Em ko biết fai xử lý sao với những người như vậy. Một phần nữa là em nghĩ do thân mình quá nhu nhược và hèn kém nên mới bị họ ăn hiếp như vậy chứ nếu gặp người khác là đã ko như vậy rồi. Cho dù ko xin được việc nhưng cũng ko nên hèn như vậy. Em rất muốn chửi vào mặt tụi nó nhưng mẹ em bảo là ko được làm như vậy. Vả lại nó làm như em mới là thứ kì cục chứ ko fai là tụi nó á. Vì nó thân với sếp, làm ở đây chắc ne rồi, nên có báo với sếp cũng ko làm gì đc nó đâu. Em cứ im lặng và chịu đựng vậy cho đến khi chịu ko nỗi nữa, lúc đó em lại xin đc việc ở chỗ khác nên em qua công ty mới làm. Môi trường mới rất dễ chịu. Nhưng cái vấn đề em chưa xử lý được là em ko được là chính mình, vì nỗi sợ bị cô lập, bị đuổi việc, thiếu tự tin, ko thích rắc rối cãi vã, sợ bị người khác đánh giá nên trong mọi giao tiếp với đồng nghiệp dù lớn hơn hay nhỏ hơn em đều rất nhún nhường. Nhiều lúc em có cảm giác bị coi thường quá các chị ạ. Em ko bao giờ lên mặt kênh kiệu với ai,lúc nào cũng rất khiêm tốn. Nhưng đôi khi em cứ có cảm giác họ ko tôn trọng mình á. Ví dụ như có đứa chơi xấu em, chửi bóng gió em em cũng im lặng, nói là chắc nghe nhầm rồi tự lừa dối mình vậy đó.


Nó cứ chơi kiểu cô lập mình, ai nó cũng nói chuyện chừa mình ra, ai nó cũng lau bàn đến bàn mình thì nó chừa ra, kiểu thế ạ. Em cũng ko nói gì, vẫn bình thường, mua nước uống cho cả phòng vẫn mua cho nó bình thường.


(mặc dù em rất ghét nó nhưng nếu em ko mua em sợ người khác đánh giá em là thù dai và gây khó dễ nên em ráng nhịn)


Rồi cty tuyển thêm người mới, va chạm với đồng nghiệp này nọ. Nó hỏi 10 câu, em trả lời nó hết 9 câu, chỉ có 1 câu là em ko qua bàn của nó chỉ vì công việc của em cũng nhiều em làm ko kịp, em nói nó cứ nói tình hình đi rồi chị trả lời cho, thế mà nó chưa để mình nói hết câu đã kêu người khác. Em tức dễ sợ, có phải vì em dễ tính quá nên tụi nó ko sợ, ko tôn trọng nữa. Vì em là người hướng dẫn á, nếu tụi nó làm ko được ông sếp sẽ gọi mình lên khiển trách. Em lo tụi nó làm ko được nên trong 2 tuần đầu tiên chỉ dẫn rất nhiệt tình, đến từng bàn mà trả lời, ai hỏi gì cũng trả lời, em xoay như chong chóng, nhiều lúc bực cũng ko dám nói khó chịu, kiểu kiềm chế rứa, thậm chí tụi nó mới vô mà giao hàng thì gấp nên em chỉ cho nó thấy lỗi sai thôi rồi em tự sửa cho nó luôn xong rồi gửi hàng.


Bởi em tự thấy bản thân mình nhún nhường quá rồi họ ko xem em ra gì. Rồi cái chuyện con đó nó gọi người khác trả lời cho nó. Em tức quá tự nhủ lần sau nó mà hỏi là em sẽ ko trả lời nữa. Nhưng rồi lại sợ, nếu mình làm vậy người khác sẽ đánh giá mình là người thù dai nên nó hỏi em lại vẫn trả lời và ko có thái độ gì cả. Em trả lời xong mà thấy tức dễ sợ. Tại sao em lại nhu nhược như vậy? Tại sao rõ ràng em ko muốn trả lời nó mà cuối cùng em cũng ko dám làm vậy? Tại sao em fai luôn nhún nhường người khác như vậy?


Em lên mạng đọc họ nói ko nên chấp những chuyện nhỏ nhặt như vậy, nhưng em chỉ muốn được tôn trọng hơn mà thôi. Em chỉ cho nó mà nó chẳng có cảm giác là biết ơn em gì hết, đã thế nó vệ sinh cty mà chừa chỗ em ra.


Em thì cũng nhạy cảm, nội tâm, hay suy nghĩ nhiều, hay lo người khác đánh giá mình ko tốt nên em luôn nhún nhường họ nhưng về nhà thì lại thấy bực vì ko bộc lộ cảm xúc của mình ra được. Em tập hoài mà ko đc. Em thấy rất bế tắc với con người của mình. Em muốn mình bực bội thì cứ để nó thoát ra, sao lúc nào em cũng cứ để trong người rồi tự hành hạ mình như vậy. Nếu như lúc đó em ko trả lời nó thì em mới ko bực các chị à, em trả lời nó xong mà em thấy giận mình quá.


Các chị cho em lời khuyên fai làm thế nào để giao tiếp nơi công sở và nếu gặp những chuyện họ chơi mình kiểu đó thì fai làm sao ạ? Em đang rất rối bời mong các chị cho em lời khuyên với ạ