Tuổi trẻ, công việc tốt, thu nhập hơn 10 triệu đồng mỗi tháng, nhưng tôi vẫn quyết định mở ra mô hình kinh doanh đồ ăn vặt để thu lãi vài chục triệu như tất cả mọi người và cố gắng duy trì dù liên tiếp thua lỗ suốt 2 năm.



Trước khi mở ra mô hình phục vụ ăn vặt, tôi làm tại 1 ngân hàng với mức lương không dưới 10 triệu/tháng. Lương khá, cơ hội thăng tiến trong công việc được xem là tốt, chứ việc tiếp xúc khách hàng ở nhiều lĩnh vực khác nhau thì rất ít. Thiết nghĩ chỉ làm ổn định ở đây cho tới khi đủ vốn thì mới lấy chồng kinh doanh nhỏ gì đó.



Thế nhưng, trong đầu nảy ra ý tưởng khi thấy cứ tầm khoảng 14h-17h cô ấy và các đồng nghiệp lại hay “buồn miệng” thèm ăn linh tinh, nhưng lại ko biết phải mua ở đâu, vì nếu mua ở các quán vỉa hè, xe đẩy thì cũng rất bất an về vệ sinh, chưa kể đi lại khó khăn… Từ đây, tôi nảy ra ý định bán kiếm thêm.



Bắt đầu với những món đơn giản làm vào buổi tối, sáng gói ghém mang lên văn phòng, trưa bán lại cho đồng nghiệp thì tôi kiếm được kha khá. Mỗi ngày cũng ít nhất 10 bịch ya-ua, 10 kem chuối, 10 phần trái cây,...sau đó mở rộng thêm cơm cháy chà bông và bánh tráng muối,...thu nhập thêm mỗi tháng của tôi cũng tầm 3-4 triệu.



Thấy bán ổn, tôi mở thêm bán online cho các công ty cùng tòa nhà. Công việc cũng nhiều, đặt hàng cũng nhiều thế là cảm giác không thể nào kham nổi 2 công việc một lúc nên tôi quyết định


nghỉ làm để ở nhà bán đồ ăn vặt online luôn.


Đắn đo lắm nhưng nghĩ tới việc mình không thể làm công suốt đời, áp lực quá mệt lại không có nhiều thời gian cá nhân nên chọn cách buôn bán vừa có thu nhập vừa linh hoạt giờ giấc cho khỏe



Cuối cùng, tôi nhanh chóng xác định mình sẽ nhận oder trên fb và giao hàng từ 13h đến 17h mỗi ngày. Ban đầu rất tốt, hầu như đồng nghiệp cũ đã quá thân quen với những món ăn sạch, vừa miệng của tôi nên nhanh chóng chuyền tay nhau trang cá nhân của tôi đến những bạn bè của họ. Buôn bán khá tốt. Có ngày tôi kiếm không dưới 2 triệu.



Thấy hài lòng vì bản thân “dám nghĩ, dám làm” nên được kết quả như hôm nay quả thật rất ư là hài lòng. Tôi vui vẻ với quyết định bỏ ngoài tai lời khuyên của đồng nghiệp và sếp trước đó, như lời khẳng định “từ bỏ việc lương cao để lượm bạc cắc” hoàn toàn xứng đáng.



Nhưng mọi chuyện không dừng lại ở con người có đầu óc kinh doanh như tôi. Tham vọng của tôi là phát triển thành một chuỗi quán ăn vặt bởi vậy quyết định chi tiền để tạo website, đăng bài quảng cáo, đầu tư thêm bán bánh, bán chè, sinh tố,....và chi cả cho tủ lạnh, máy xay, máy ép, lò nướng,.... nhưng có lẽ còn thiếu chuyên nghiệp, chưa nắm bắt hết những gì liên quan nên tôi bị lừa. Chi hàng tá tiền mà khách hàng thì chẳng có bao nhiêu.



Vẫn chỉ là vài người đồng nghiệp cũ thân thiết ủng hộ, còn những người khác do nhu cầu thay đổi khẩu vị, thích mò ra những thứ lạ lạ độc độc nên dần dần doanh thu của tôi giảm dần, trung bình chỉ được 500.000 đồng.



Thức ăn ế, trái cây để lâu, …. bị hủy liên tục làm đội chi phí lên cao. Đáng buồn là còn phải trả tiền nhân viên khác xa dự tính ban đầu. Từ lãi chuyển thành lỗ. Chưa bỏ cuộc nên tôi vẫn cố gắng duy trì và tạo ra chương trình hút khách bằng cách khuyến mãi 30%.



Sau một thời gian, sơ kết lại, hoạt động kinh doanh đầu tư thì hơn 200 triệu lấy từ tiền lời khi bán trước đó, cộng thêm vay mượn. Cuối cùng cũng tan nát trong 2 tháng qua chỉ vì muốn cầm cự, rồi khách sẽ trở về



Tiếp tục ngồi lại mổ xẻ,tôi lại phát hiện thêm vấn đề là đồ ăn ngon vẫn chưa đủ, thực đơn đủ phong phú cũng chưa có gì đặc sắc, giao hàng tận nơi có thu phí hay miễn phí gì cũng không quan trọng nữa. Vấn đề là tâm lý khách hàng hay đặt theo nhóm. Ví dụ, 10 người ăn, chỉ một người không hài lòng là cả nhóm bị ảnh hưởng theo và người đại diện đứng ra gọi đặt món sẽ không gọi lại nữa. Chỉ cần không hợp khẩu vị 1 người, tức cả nhóm không đặt hàng tôi nữa. Mà làm sao đáp ứng hết được, do vậy hầu như mỗi nhóm đặt 1 lần rồi thôi.



Thế là tôi tiếp tục vay mượn mà buôn bán tiếp để không phí những thiết bị đã mua sắm. Tôi bắt đầu đa dạng thực đơn theo tuần và luôn ưu đãi cho nhóm 10 người. Doanh thu khá hơn, song sau 2 tháng tổng kết thì cũng chẳng lời bao nhiêu.



Lại mổ xẻ thì phát hiện thêm chuyện yếu tố nắng mưa, thời vụ và cả khoảng cách giao hàng. Nếu trời nắng, người ta thích ăn đồ lạnh; trời mưa người ta lại thích món nóng. Nhưng khoảng cách đến chỗ văn phòng xa thì chất lượng giảm, người ta ăn rồi cũng thôi, thậm chí có người khéo léo, đoán trước được thì cũng chả ai đặt hàng.



Nhiều lần đến nản chí, bài học quá nhiều, phát sinh quá nhiều, tôi cảm thấy mệt mỏi. Tư tưởng thì muốn kêu gọi đầu tư góp vốn để mở chi nhánh nhưng lý trí mách bảo tôi không thể. Bung hết mình để bán hàng, thường xuyên thay đổi mình nhưng không bao giờ đáp ứng kịp, vốn cũng giới hạn nên tôi bắt đầu suy nghĩ ngược lại.



Giá mà trong 1 năm vừa qua, tôi vẫn tiếp tục công việc lương cao, vẫn đều đều làm thêm mấy món nho nhỏ bán cho đồng nghiệp thì lương trên 10 triệu + vài triệu thu nhập thêm chắc bây giờ đã có trong tay số tiền tiết kiệm không 40-50 triệu. Chẳng bù cho bây giờ, ôm cục nợ cả trăm triệu mà nhan sắc phai tàn.



Đây cũng là một bài học nhớ đời, không phải ai sinh ra là tài giỏi, mỗi người chỉ giỏi ở một khía cạnh nào thôi chứ không thể nào giỏi kiểm soát được hết tất cả. Cơ hội đến thì nắm bắt nhưng không được quá tham lam. Như bạn cũng thấy tôi hoàn toàn có thể phân tích lý do mình sai để sửa nhưng đã quá muộn, sai này ra đi thì sai khác lại tiếp nối. Kinh doanh không phải trò đùa, nó không chỉ đòi hỏi vốn liếng, mối quan hệ, sự đầu tư về trí não,...mà còn phụ thuộc vào sự may mắn.



Tái bút: Bài này tôi viết thay lời muốn nói của bà chị tôi. Cám ơn mọi người đã đọc.


http://www.webtretho.com/forum/f241/gui-ngan-hang-bao-mat-tien-hoai-dau-tu-7-cai-nay-cho-do-lo-ne-moi-nguoi-2311845/


http://www.webtretho.com/forum/f241/cach-buon-ban-ca-phe-he-pho-lai-18-20-trieu-ma-ai-cung-dang-muon-lam-2312098/


http://www.webtretho.com/forum/f237/me-2-con-chia-se-kinh-nghiem-tu-mua-nha-chuyen-nha-moi-lien-tuc-voi-80-trieu-2311762/