Con trai tôi là Nguyễn Viết Minh, sinh ngày 06/11/2009. Hôm 24/7 vừa qua cháu có bị ho và sốt, tôi cho cháu vào khám tại Viện Nhi trung ương


Khi đến bệnh viện, con trai tôi lại có vẻ sốt cao lên, tôi sờ đầu con rất nóng. Sốt ruột quá, tôi giuc bác sỹ để cho con khám. Vì đã xong số 28 từ lâu mà vẫn không thấy gọi số 29. Lúc tôi vào để nói cho con khám, bà y tá giọng có vẻ rất khó chịu bảo “từ từ sắp đến lượt rồi, phải chờ đọc kết quả xét nghiệm của những trường hợp khác đã”. Tôi đành đi ra ngoài đợi cùng con. Lúc này con tôi có vẻ mệt lắm nhưng vẫn ngồi ngoan trên ghế. Chờ 1 lúc lâu nữa, vẫn chưa được gọi, tôi lại vào giục, lần này bác bác sỹ đã đồng ý đến lượt con. Tôi đưa con vào, vào đến nơi, bà y tá hỏi tôi “Sốt bao nhiêu độ”. Tôi mắt tròn mắt dẹt chỉ đáp lại “ Ở nhà thì hơn 38 độ, còn luc đến đây sốt cao, em chưa cặp nhiệt độ nên không biết”. Giọng bà y tá rất khó chịu “Không cặp nhiệt độ thì làm sao mà biết con sốt cao”. Trời, tôi muốn ngất, chẳng nhẽ cứ phải cặp nhiệt độ mới biết sốt cao sao, chỉ cần đưa tay lên trán là cũng biết là sốt hay không mà? Nhưng tôi tự nhủ, thôi các bà bác sỹ thường thế mà. Con mình đang ốm, nên thôi. Còn chị bác sỹ trẻ thì nhẹ nhàng hơn, chị hỏi mẹ là “thế con bị làm sao?”. Tôi liền kể “ Cháu sốt 3-4 hôm nay, em đã cho cháu đi bệnh viện Y khám và uống thuốc” Tôi đưa cho bác sỹ xem đơn thuốc và nói tiếp “ Uống đến ngày thứ 3 cháu đã hết sốt, nhưng đến đêm cháu lại sột lại và sang nay không chịu ăn uống gì nên em đưa cháu đến viện để khám và cho cháu truyền nước cho đỡ mệt”. Chị bác sý tên Hương, liền viết cho tôi giấy để cho con truyền nước tại khu tự nguyện. và theo khám của bác sỹ thì con bị “ Sốt viêm amiđan”. Bác sỹ hỏi tôi muỗn lấy thuốc về uống hay nằm ở bệnh viện truyền nước. Tôi trả lời cho cháu truyền nước. Tôi nhờ bác sỹ cho con ngồi ở trong đó để tôi đi làm giấy tờ đóng tiền cho con. Nhưng thật đáng tiếc, là khi tôi vào khu tự nguyện thì ở đó hết giường, tôi lại phải quay lại và bảo bác sý. Bác sý Hương, bảo thế vào khoa cấp cứu vậy. Tại đây, con tôi được 2 bác sỹ nhỉ? Không biết có được gọi là bác sỹ không?1 bác sỹ chuyên khoa tiêu hóa còn một thì tôi không nhớ. Họ cứ loay hoay nghe phổi cho con rồi khám họng, nhưng con nhất quyết không há miệng để họ khám vì con sợ đau. Sau một hồi hỏi loanh quanh tình hình bệnh của con tôi và tôi trình bày như đã trình bày với bên khám bệnh, họ bảo tôi đưa con vào phòng cấp cứu để truyền nước. 1 bà y tá, choc ven tay con, chọc xong con hét ầm, rồi khóc đòi về Lúc dỗ con tôi xong quay lại đã thấy bà y tá cầm kim tiêm. Tôi giật mình hỏi “ Ơ chị tiêm gi cho con em thế? Em không muốn tiêm vì con em chưa tiêm bao giờ cả. Chị cứ cho em thuốc uống rồi em dụ cháu uống. Em không muốn tiêm, vì sợ đã tiêm rồi thì sau này cứ ốm lại tiêm thì chết”. Nhưng bà y tá bảo “Đây chị tiêm thuốc này. Đây là thuốc tiêm thông thường chữa viêm hô hấp trên. Tiêm thuốc này không sao hết. Chứ họng nó sưng đỏ thế kia uông sao được.”. Khi tôi nhin vào thì biết đấy là thuốc “ EVANTAX”. Khổ nỗi tôi có làm bác sỹ đâu, có biết loại thuốc gì đâu. Mọi khi, khi bác sỹ kê thuốc thì tôi chỉ lên mạng và đọc hướng dẫn sử dụng thì biết thuốc đấy thế nào? Có phàn ứng gì không và cân nhắc xem có dung loại đấy không? Hay chuyển sang loại khác nhẹ hơn. Thông thường, tôi toàn phải đổi thuốc cho con vì bác sỹ chuyên kê loại thuốc nặng toàn kháng sinh thế hệ mới nhất cho con. Nhưng bây giờ vào viện, tôi chẳng biết làm gì khác là nghe lời bác sỹ. Thật là buồn con ạ.Lúc bà y tá vừa đặt kim tiêm vào con thì con khóc rẫy ra, rồi nôn và chớ. Tiêm cho con tôi xong, bà y tá đặt đường truyền nước và đưa con vào phòng trong, căn phòng số 4, vừa mới đặt con nằm xuống tôi phát hiện ra mặt con nổi những vết đỏ. Tôi lập tức gọi bác sỹ. Thấy con vậy, họ lập tức đưa con ra phòng ngoài, tại đây, họ vội vã làm các động tác cấp cứu cho con. Họ tiêm 3 liều kích tim Adreanalin” vì tiêm 2 liều rồi nhưng tim và huyết áp của con tôi vẫn giảm. Lúc sau thì thấy loáng thoáng có 2 ông giáo sư, và 1 đống bác sý y tá, quay quanh con họ hết làm khí dung rồi đặt thở ôxy cho con. Nhưng sau đó, con huyết áp con lại tiếp tục giảm, trong khi vẫn sốt cao. Các bác sỹ vội đưa con tôi vào trong khu “hồi sức cấp cứu”.


6 ngày sau mặc dù khoa hồi sức cấp cứu đã hết long cứu chữa nhưng cháu không qua khỏi. Kết luận cuối cùng của bệnh viện là: cháu mất do cúm B. Gia đình tôi đã hỏi 1 số giáo sư, tiến sĩ, , bác sĩ đầu ngành của Nhi thi ai cũng gọi đó là sốc phản vệ và đó là nguyên nhân chính. Không hiểu nếu đó là con của 1 ai đó trong bệnh viện bị như vậy họ có gọi là sốc phản vệ hay đó là do Cúm không? Câu trả lời đó tôi nghĩ ai trong ban lãnh đạo của bệnh viện cũng đều biết rất chính xác câu trả lời. Hãy để lương tâm thầy thuốc của họ trả lời.



Gia đình và cháu bây giờ chỉ muốn làm 1 điều gì đó cho cháu nó vui, đó là sẽ dung hết tiền viếng cháu để tài trợ cho 2 ca mổ tim (hoặc phẫu thuật để cứu cháu bé nào đó) tổng chi phí khoảng 100 triệu. Bệnh viện thì chắc chắn không bao giờ họ nhận lỗi rồi, kiện thì chắc chắn mình không thắng được họ và chỉ mất thời gian mệt người. Gia đình có đề nghị họ bồi thường bằng 2 ca mổ tim miễn phí nưa tại bệnh viện nhi. Họ đã đồng ý và gọi đó là hỗ trợ gia đình chứ không phải bồi thường.



Gia đình đã liên hệ với đường dây nóng traitimchoem.vtv.vn nhưng khi họ nghe mình nói là chỉ tài trợ cho trường hợp cụ thể và trả tiền trực tiếp cho bệnh viện thì không thấy họ lien hệ lại??? Thật đau long “Muốn làm từ thiện xem chừng cũng là con đường đầy gian truant”



Nhân đây nhờ mọi người ai biết có trường hợp nào khó khăn (10 tuổi trở xuống) cần phẫu thuật thì báo với gia đình để làm các thủ tục cần thiết. Tổng là 4 ca phẫu thuật.



Liên hệ với Tấn: 0903454449


Thảo 0912 466 462