Lúc e viết nhật ký này, cũng đã hơn 1 năm a về chung nhà với ngta r. A à, dù cố gắng thế nào, dù ai chửi mắng ra sao, dù dằn vặt và hối tiếc... dù quá nhiều lời nói dối và phản bội và quên lãng và bỏ rơi... e vẫn ko thể kết thúc tình yêu trong e dành cho a.


E non nớt và yếu đuối,... bản thân e chưa từng nhận ra và tự dối mình... Cho đến ngày e gặp a, cjắc h a đã ko còn nhớ...


1 ngày tháng 4 trong trẻo, sinh nhật e đã qua được vài ngày e mới mời vài cô bạn thân đến làm 1 bữa. Như những bữa tiệc nhỏ sinh nhật khâc nhưng sinh nhật năm ấy mang trong mình nhiều hoài bão và suy tư hơn cả. E, 1 cô gái năm cuối trường ngoại ngữ 22 tuổi chỉ chăn chăn đi học, tiếp xúc ít vs người khác giới... đã tự bao he thấy cô đơn và cần che chở. Những người bạn dự sinh nhật e thì khácchúng đã có người thường yêu, ng nào đó là 1 phần trong cuộc đời chúng nó rồi, còn e thì ko. sau khi thổi nến ước 1 điều rằng sẽ có ai đó đến bên e cùng e vượt qua tương lai phía trước, 1 người bạn thân từ lâu nói rằng... "có 1 người bạn của t coi FB muốn làm quen vs bà đó". E vốn là người ko tin vào mấy chuyện mai mối đó, cứ hùa vui " ok hẹn mai gặp luôn". Vậy mà thật cô bạn liền nhắn tin cho a hẹn 1 ngày. A đồng ý hẹn e luôn cuối tuần. Ngượng hỏi cô bạn để xin thêm thông tin về a thì ngày hẹn đã đc sắp xếp rôi. A là thầy giáo dạy thêm của cô bạn e. A cũng đã 29 và e tin rằng ở tuổi đó chắc a đang tìm nơi bình yên cuối cùng. Cô bạn nói a ko đẹp, mặt sần sùi và khấp khểnh... e nghe chỉ cười xòa, thôi thì tuổi a í và e ko hợp, cứ gặp đi chứ chả sao đâu. Rồi ngày đó cũng đến, một chiều chủ nhật a hẹn e và cô bạn tới lúc 4h tại 1 quán cà tầng cao ven hồ. Chăm chút cho môi đỏ 1 chút, e trông vẫn xuề xòa trong chiếc áo bò cũ kĩ. Đợi a 1 lúc, hỏi thêm chuyện, qua lời kể e cũng hy vọn nhiều a là 1 người đáng tin.


5h hơn a đến... trông a nhỏ nhắn hơn nhiều so vs e nghĩ. A mặc chiếc áo sơ mi màu tím đậm, đóng thùng trong chiếc quần jeans đã bạc. A có vẻ nhanh nhẹn r cuống quít xin lỗi tới muộn. E ko dám nhìn mặt a, chỉ nhận ra rằng a thật gầy, đầu húi cua còn hàm răng quả thật nhấp nhô quá. E ko quá coi trọng hình thức vì khởi đầu là vậy chứ a đã baoh hết đẹp trong đối mắt e đâu. A nói rất nhiều, rất rất nhiều... a lấn lướt trong mọi câu chuyện, hoạt ngôn vô cùng. A dừng lại đôi chút hỏi sao e ko nói. E vô tư cười xòa rồi quay đi "A nói nhiều thật, a nói hết phần của e". Với tính cách nói thẳng đó e làm biết bao người mất lòng rồi,chắc a chả ngoại lệ. A hỏi e muốn trở thành người phụ nữa ntn? e nói " e muốn là người phụ nữ quyền lực" A nghe cũng chỉ cười r giảng đạo lý làm sao để quyền lực bla bla... a nói nhiều e ko ghét a đâu. Thực e ko ghét a đâu. Sau hơn 2 tiếng trời tắt nắng, a xin phép ra về vì còn bận việc, a xin số e rồi nháy máy... Quá nhanh quá vội khiến e chưa kịp hỏi để lưu tên a là gì... Nghe qua qua cô bạn nói thì hình như tên a là K.


Cuộc trò chuyện nếu như ko có tình cảm, không còn chuyện gì xảy ra nữa thì tốt biết bao... thì e ko còn lưu giữ, còn nhớ làm gì...


Gởi từ ứng dụng Webtretho của jaegermeister