Ngày...tháng...năm


Gặp và quen anh tình cờ,rồi yêu anh lúc nào ko hay, hoàn cảnh 2 đứa khác nhau quá nên bố mẹ em phản đối dữ dội, mãi rồi bằng sự quyết tâm và chân thành chúng mình cũng thuyết phục đc bố mẹ cho cưới nhau, hạnh phúc nào hơn thế,em lấy chồng bạn bè ai cũng ái ngại chỉ duy có em là tuyêt đối tin tưởng vì chúng mình yêu nhau, anh là ng chịu thương chịu khó, tu chí làm ăn, chúng mình đã vượt qua bao khó khăn để đến bên nhau, em vẫn tin mình sẽ bên nhau mãi hạnh phúc như ban đầu.


Ngày...tháng...năm


Đám cưới nhỏ nhưng đầm ấm,em ko còn gì vui sướng hơn,có lẽ em là ng hạnh phúc nhất thế gian, đi bên anh, ng em yêu vô cùng, em chìm đắm trong nh cử chỉ dịu dàng của anh, ngủ ngon lành trên quãng đường về nhà anh xa tít, em an tâm trong vòng tay anh ấm áp.


Ngày...tháng...năm


Tuy ko dư dả gì nhưng cs của 2 vợ chồng vẫn đầy ăp tiếng cười,nhất là khi e sinh con đầu, 1 cậu nhóc kháu khỉnh giống anh như tạc, khỏi phải nói nh gì em cảm nhận đc là tình yêu của anh giành cho em đc nhân lên gấp bội, ánh mắt anh khi em vào phòng sinh, nh giọt nước mắt của anh rơi khi thấy con trai yêu của chúng ta,anh vội vàng nhìn ngắm con rồi lại đưa ngay cho bà để đến bên em,em cười nước mắt vẫn nhạt nhoà, cả 2 cùng khóc,anh nắm tay e, thật chặt ko nói gì nhưng ánh mắt anh đã nói lên tất cả.


Ngày...tháng...năm


Lần lượt đến lần sinh thứ 2, ai cũng bảo chúng mình đẻ dày quá nhưng em vẫn vui,trong khi chúng bạn còn khối đứa chưa có gđ thì em đã đề huề 2 con,ai bảo em và anh cùng thích trẻ con,cùng muốn nhà cửa đông vui,sinh con trai thứ 2 ngày 13/2 thi 14/2 anh xin đc nghỉ làm về trông em mấy ngày, em hơi lạ vì anh ko tặng quà, nhưng r em tự trấn an rằng chắc tại lo em sinh con nên anh ko còn tâm trí nào, cũng phải vì con cái qun trọng hơn,nhìn 2 con trai mà em thấy mình ko cần gì hơn nữa. Em cứ nghĩ anh cũng hạnh phúc như em. Được 15 ngày em nhận tin sét đánh, em ko tin vào mắt mình, những dòng tin nhắn tâm sự của 1 cô gái trẻ gửi đến em khi em mới sinh, lòng em đau thắt, em biết là cô ấy ko nói dối, em biết cô ấy cũng yêu anh nh như em, em biết là em ko còn là duy nhất trong anh, Cô ấy nói là ng yêu của anh, biết anh đã có gđ, đã từng gặp và đi chơi cùng con chúng ta, ko muốn anh bỏ gđ vì cô ấy... Rồi em gặng hỏi, anh thừa nhận, tuyệt nhiên ko hối hận, anh nói anh và cô ấy thực sự yêu nhau, nhưng anh thương em và sẽ ko bao giờ bỏ rơi em. Em tuyệt vọng, hoảng loạn, băng huyết...em ko biết sao mình có thể sống qua đc nh ngày tháng ấy. Rồi em lựa chọn về nhà ngoại, em suy nghĩ rất lâu rồi làm đơn, anh ko ký nhưng em đã ra toà làm mọi thủ tục nhanh chóng cắt đứt quan hệ với anh, em nuôi cả 2 con. Bây giờ em cũng ko hối hận vì nh việc mình đã làm, em đã cho anh cơ hội đe 2 ng có thể chấm dứt nhưng anh nói cô ấy có bệnh anh ko thể bỏ rơi cô ấy, anh và cô ấy thật sự yêu nhau và ko thể sống thiếu nhau, em hỏi anh chọn cô ấy hay em anh trả lời ko thể chọn ai,cả 2 đều quan trọng với anh. Em trải qua nh ngày tháng tận cùng của đau khổ, tuyệt vọng, uất ức khi mà anh bỏ nhà đi biền biệt với cô gái đó, khi gđ anh cho rằng đàn ông năm thê bẩy thiếp là chuyện đương nhiên, khi mà em nằm viện ko 1 ai hỏi han, con em khóc vì vắng mẹ, phải nằm cùng mẹ trong viện, khi mà em gặp cô gái xinh đẹp kia để nói chuyện khi cô ấy nói đã muốn bỏ anh nh lần nhưng 2 ng yêu nhau quá vẫn quay lại với nhau, khi mà cô gái ấy lại ghen ngược doạ sẽ ko để các con em đc yên, khi mà nh cơn ác mộng quấn theo em hằng đêm, tiếng com gọi mẹ ơi cứu con, đừng bắt con đi... Quyết định ly hôn của em đc đưa ra sau nh ngày ấy, sau nh lần em chết đi sống lại ấy.


Ngày...tháng...năm


Hậu ly hôn: em đã trải qua nh ngày tháng đau khổ nhất, tuyệt vọng nhất, cần anh nhất, rồi cũng qua. Sau nh đêm suy nghĩ và em nhận ra rằng anh có thể vì ng yêu mà bỏ cả con cái, 3 tháng liền ko nhìn mặt con, 2 đứa con trai 1 đứa 2 tuổi, 1 đứa mới sinh cũng ko bằng 1 ng con gái anh yêu, vậy thì em càng chẳng là gì,em hà cớ gì phải vương vấn ng đàn ông như thế. Em lấy lại tinh thần,em suy nghĩ tích cực, em sống cho mình,cho con,em vui vẻ và ko còn nghĩ tới nh đau khổ anh gây ra, ko còn phải lo lắng anh và ng con gái kia ntn,em giành cho mình thời gian nh hơn, chăm chút con cái, đi với bạn bè, đọc sách cho con, nghe nhạc, chơi game, làm việc, trang trí nhà cửa,em làm cho cuộc sống bận rộn từng ngày,em lên kế hoạch vẽ với con, đi picnic, đi thăm 1 vài ng bạn đã lâu ko có thời gian gặp gỡ... Em vẫn gặp anh nh lần anh đến thăm con, vẫn nói chuyện nhưng ko còn như trc, thây thương anh chứ ko còn hận. Bỏ anh em có 2 con, có gđ ở bên, có công việc, còn anh chẳng có gì, ngoài tình yêu phù phiếm đã bỏ đi theo tình mới,em cũng ko trách cứ gì anh nữa, em mong anh sống hạnh phúc để các con có thể đc gặp anh, bố em đã mất nên em hiểu cảm giác mất bố là ntn, em vẫn tin anh là ng cha tốt của các con,đối với 2 đứa trẻ thì ko ai có thể thay thế đc anh. Có lẽ tình cảm của em với anh vẫn còn nhưng ko bao giờ có thể xoá đc nh tổn thương anh đã gây ra, em cũng mong các con có gđ trọn vẹn nhưng ko thể vì thế mà tự lừa dối bản thân để sống với anh, Em đã nghĩ cho ng khác quá nh, bây giờ em ko thể có lỗi với bản thân hơn nữa,nếu em hạnh phúc thì các con mới đc hạnh phúc, tuy là single mom nhưng em vẫn có thể lo cho các con đầy đủ, các con vẫn có thể xin phép mẹ gọi điện nói chuyệ với bố khi chúng muốn, gặp và đc bố đón đi về thăm ông bà nội, chúng chỉ biết bố mẹ ko sống cùng nhau nữa nên 2 anh em sống với mẹ còn bố sống ở nhà ông bà nội. Em biết khi các con lớn chúng sẽ thắc mắc nh lắm nhưng em tin là các con rồi cũng thông cảm cho em,cả anh cũng vậy,đến 1 ngày em mong anh ko còn thù hận, ko còn coi em là lý do làm anh phải xa con, khi đó chúng ta có thể ngồi uống nc nói chuyện với nhau như những ng bạn, Với em anh vẫn là tình yêu đầu tiên sâu nặng, em sẽ ko quên nh hạnh phúc mà anh đã mang đến cho em, em cũng ko còn trách anh nh tệ bạc mà cả anh và gđ anh đã đối xử với em,nhưng em cần phải sống mạnh mẽ và lạc quan, cần quên hết nh đau thương để bước tiếp vì em biết mình sẽ ko gục ngã nữa, Anh luôn vị trí trang trọng nhất trong tim em, nơi em cất giữ nh kỉ niệm một thời ấm êm.