Viết là một cách để giải tỏa nỗi lòng, và để cho tâm trạng thoải mái hơn...


Em là một con bé nhút nhát, thiếu tự tin vào bản thân, chỉ với người thân, hoặc bên cạnh những người cho em cảm giác thoải mái thì em mới thực sự bộc lộ cảm xúc của bản thân, còn tuyệt nhiên cạy miệng em không nói 1 lời. Em giới thiệu qua như vậy để mọi người hiểu được rằng em khá khó khăn trong việc hòa nhập vào một môi trường mới.


Em đã từng làm rất nhiều việc khi còn là sinh viên, tất cả những người bạn, người đồng nghiệp với em đều nhận xét với em rằng em là một người ít nói. Nhưng chơi quen 1 thời gian thì ai cũng bảo em dễ gần, vui tính, thoải mái khác hẳn ngày đầu. Bản thân em thấy, em chỉ bộc lộ được hết con người mình khi ở cạnh những người em quý và thấy an toàn mà thôi.


Sau khi ra trường thì em có đi làm ở 1 công ty tư, môi trường làm việc hoàn toàn mới, khác hẳn với những gì em đã từng làm hồi còn đi học, đặc biệt là mối quan hệ với các đồng nghiệp. Có vẻ do chính bản thân em tạo cho mình vỏ bọc lạnh lùng, lầm lì ít nói nên mọi người ở cty cũng chẳng nói chuyện ai thoải mái khi tiếp xúc với em. Bên ngoài thì em bơ hẳn việc xây dựng mối quan hệ với đồng nghiệp, nhưng bên trong thì em suy nghĩ rất nhiều, mỗi lần đi làm như cực hình vậy. Nhưng có 1 điều rất được ở cty này là công việc không quá đòi hỏi em phải giao tiếp nhiều, đi lại nhiều, chỉ ngồi máy tính thôi nên em cũng đỡ phải nói hay làm quen bắt chuyện.


Em trụ được 8 tháng thì nghỉ vì bận 1 số việc cá nhân, và công việc sau này cũng nặng dần, rồi tranh cãi của 1 đồng nghiệp khác với sếp nên không khí đi làm cũng chán hẳn.


em xả hơi 4 tháng ở nhà, ko tiền, ko gì cả, về ăn bám bố mẹ thì bị đuổi đi làm tiếp. Thế là lại đi nộp hồ sơ, và rồi được nhận. MỘT CÔNG VIỆC NGON NGHẺ, CÁCH NHÀ CÓ 2 KM, LƯƠNG CAO, HẬU ĐÃI TỐT, và em vô cùng háo hức để nhận việc.


Nhưng em nhận ra, với 1 con bé nhút nhát như em thì dù đã có kinh nghiệm ở cty cũ, em vẫn bị RƠI khi vào cty mới. Mọi việc cần sự chủ động cao, tự giác lớn, và mọi người ở đây toàn người giỏi, năng động, khiến 1 con bé cũ kĩ, nhút nhát, tự ti như bị lạc loài.


Hôm đầu tiên đến, đón tiếp em là 1 cái bàn được xếp tạm vào vì chưa kịp chuẩn bị chỗ cho em. Em ngồi xuống và được vứt cho 1 quyển tài liệu bảo ngồi đọc, thế là cả ngày hôm đó, chỉ ngồi ko, và đọc quyển đó đến nỗi em nhìn tờ đó là buồn ngủ. Mọi người ko ai quan tâm, ko ai chú ý đến em.


Sang ngày thứ 2, vẫn thế, ngày thứ 3 vẫn vậy. Và em chán quá em phải nhắn tin cho bà traning em:" Chị ơi, em ko muốn ngồi ko như thế này". Thì bị bà ý nhắn lại:" đây ko phải là ngồi ko, em đọc tài liệu mà, chỉ mấy buổi này thôi, sau ko thiếu việc cho em làm". Và em tiếp tục chờ đợi đến ngày đấy.


À, cái thằng đồng nghiệp ngồi cạnh em thì ko nhiệt tình, ít nói không khác gì em, nên ở cạnh nó, em với nó ko nói 1 câu nào, cảm giác nặng nề, khó khăn quá.


Và rồi cái ngày em được làm việc cũng đến, " việc" của em là quét phòng, sai vặt, gọt hoa quả, rửa đĩa, rửa dao gọt hoa quả, xuống kho bê vác linh tinh.


Khổ 1 cái nữa, vào cùng lúc với em là 1 con bé khác, nó năng động, xinh xắn, khác hẳn con bé chập chạp, ù lì như em, mọi người ai cũng quan tâm và chú ý nó. Em cũng quý nó nữa, và ước gì em có được tính cách như nó...


Nhưng hôm qua là giọt nước tràn li, em và nó cùng bị sai vặt 1 việc, lúc cả 2 đang đứng cùng sếp ở đấythì sếp đã khoác vai nó và nói:" A đi cùng chị, B cứ đứng đấy, chị cần A là đủ rồi". Vâng, và em suýt khóc, B là em đấy ạ.


Lại được thêm 1 sự sắp xếp vô cùng kinh khủng,cái bàn em đang ngồi lại là cùng với team khác, trong khi bàn con bé kia thì ngồi cùng đúng team của em, nên thành ra em ko biết em ở team nào nữa. Mọi cuộc vui của team em em đều bị đẩy ra ngoài, hay những lúc bàn bạc công việc vủa team em đều ko được nghe. Trong khi em ngồi cạnh team khác thì chúng nó bàn bạc em ko hiểu được.Nói chung là hơn 3 tuần đi làm, em vẫn chỉ là con bé lạc nhầm vào đây mà thôi. Cảm giác bị bơ, ko được công nhận, chẳng đồng nghiệp nào muốn nc cứ làm em mệt mỏi vô cùng.


EM MUỐN HỎI LÀ VỚI MỘT CON BÉ TÍNH CÁCH BỊ ĐỘNG, NHÚT NHÁT NHƯ EM THÌ CÓ THỂ TRỤ LẠI ĐƯỢC Ở CTY NÀY KHÔNG Ạ? MONG MỌI NGƯỜI GIÚP EM CÓ ĐỘNG LỰC VỚI, VÀ MỌI NGƯỜI CHIA SẺ VỚI EM NHỮNG NGÀY ĐẦU ĐI LÀM VỚI Ạ?