a Hai ah! Em k biết a sẽ đọc hay đủ kiên nhẫn đọc “end” những gì e viết không? Những em vẫn cứ viết và gửi, bởi e muốn a quay đầu lại...đừng khiến mẹ và e khóc nữa mà...


Chắc a zaj e k biết...trong quá khứ a từng là “thần tượng” của e, e đã viết vào nhất kí của mình như vậy, nghĩ lại thấymình trẻ con khi suốt ngày ghen ghét ti lạnh với a…lúc đó trong mắt e a hoàn hảo lắm a biết k?


K chỉ riêng a, mà e cũng đã rất nhiều nhiều lần ghét cái gia đình mà chúng ta sinh ra, rất nhiều lần chỉ muốn bỏ chạy đi thật xa…nhưng sau 5 năm ra ngoài xã hội e nhận ra chẳng gd nào là hoàn hảo cả a ah, được cái này thì mất cái khác, quá khứ đã qua hãy cho nó qua đi mà sống vì tương lai bởi “đôi khi người làm ta tổn thương lại là người yêu ta nhất”, đã 24,25 năm từ ngày cta sinh ra, gần đây càng nc với mọi người xq e càng hiểu để nuôi lớn một đứa trẻ không phải chuyện dễ dàng gì nhất là với 2 bàn tay trắng như bm cta, không ai sinh ra có quyền chọn lựa gd cả, nếu có quyền lựa chọn chắc bm sẽ không bao giờ lựa chọn cs tnày đâu….thời gian trôi nhanh lắm a ah, bm già mất rồi mà 2 a e mình chưa làm gì được cho bm, ở tuổi này nhìn bm ngta thảnh thơi còn bm mình thì vẫn cứ lam lũ, đau đớn bởi bệnh tật…e đau lòng lắm muốn làm gì đó nhưng lại vô dụng, bất lực….bởi có những thứ không trong tầm tay e….A cũng sai mà, bm đã bỏ qua quá khứ sao a lại không thể, cứ thế này đến bao giờ, không phải e trách a…mà e thương a lắm… a cứ cô độc v, nhiều lúc nghĩ thôi e cũng bật khóc…


E biết a ghét e lắm, bởi e “lắm mồm nói nhiều” nhưng cho e lần này nữa thôi, bởi nếu để trong lòng e khó chịu lắm...thực ra e chỉ lắm mồm với những người e yêu quý chứ người lạ hay người e ghét thì e lầm lì lắm có cạy miệng e cũng chẳng thèm nói đâu...


A có nhớ hồi sviên có lần e mắng a, rồi a nói lại với e rằng: “a cũng k sung sướng gì đâu, còn chẳng có tiền mua quần áo đây"...a có biết sau đó e khóc k?...a k có tiền mua quầnáo nhưng lại có tiền mua gấu cho con điếm đó...e tức lắm, ức nữa bởi a k biết rằng e đói khổ tn...3 ngày vẫn đi lm thêm mà phải ăn cháo và nhịn ăn chứ quần áo thì nói làm gì...nhiều lần lắm..k biết bao nhiêu lần e bật khóc bởi cô đơn và áp lực..vẫn nạp thẻ cho a, vẫn nói e tốt k cần lo ..a đâu biết lúc đó hễ a có chuyện thì e như cái bia đỡ đạn thay a...để cuối cùng mẹ lại trách e che giấu cho a...hjx..e k muốn nhắc đến qkhứ bởi e biết a sẽ ghét nhưng a ah e muốn a hiểu trong gd chúng ta chẳng ai là sung sướng cả, đồng tiền không tự dưng mà có, vì vậy phải biết quý trọng... nhưng a đang nghĩ gì làm j chứ? Thấm thoát cũng sắp 6 năm rồi đó...e đã nói a không cần phải suy nghĩ hay áp lực bởi bm, e chỉ cần a làm những gì a cho là đúng, để bản thân không hối hận...nhưng a đang làm gì tnày, a đang nghĩ gì v? A định bao giờ trở về, nếu không làm được xin đừng hứa bởi e càng hi vọng lại càng thất vọng...Thực ra sự thật sau tất cả là gì.....và tại sao hả a...không biết bao nhiêu lần e muốn a tâm sự với e....chỉ cần có lối thoát e sẽ giúp a vượt qua....e tin tưởng a nhưng a lại không bao giờ tin tưởng e. Ngày xưa khi e biết việc của a, e đã giấu bm tin tưởng ở a, để lại hối hận....Hiện tại e lại không biết phải làm sao với a, nhưng lời khuyên của e, a luôn bỏ ngoài tai và căm ghét nó mà khó khăn gì đâu...chỉ là vài cú đthoai thôi mà...a nghĩ e k biết gì ư, e k phải con ngốc a ah, e không muốn a khó xử hay suy nghĩ thôi nhưng a đã bao giờ đặt cương vị vào e hay bm chưa?


A biết e sợ câu nói gì của anh nhất k?hjc...e sợ lắm sợ những lúc a cứ “mày-tao” mà lạnh lùng cộc lốc nc với e, nhiều lúc chỉ muốn hỏi thăm mà câu đầu tiên bắt đt a lại cộc lốc gáo nước lạnh vs e....e vẫn nc những e có cảm nhận chứ, a gượng gạo như bị bắt buộc ấy, vì thế e chẳng dám nc nhiều hay gọi nhiều mặc dù có nhiều lúc muốn chem’ vs a...e thì k sao nhưng mẹ thì khác, mẹ cũng cảm nhận như v đó a ah nhưng có mẹ nào phải nhịn, phải lựa lời từng tí khi nc vs những đứa con k a? a nói " mặc kệ a" câu nói này như của hai kẻ xa lạ ấy a nhỉ...đúng cũng có lúc giận e muốn mặc kệ lắm nhưng cứ nghĩ đến a e lại bật khóc, có lẽ bởi cta chảy chung dòng máu Ah e hỏi ngược lại nhé, nếu e hay bm xay ra chuyện a sẽ mặc kệ chứ?..e thì chẳng làm được


Còn câu nói e ghét nhất là “a xl”, e nói rồi a chẳng phải xl e hay ai cả mà hãy xin lỗi chính bản thân mình ấy, cđời a tương lai a do a lựa chọn, còn e vs bm chỉ l mong cho tương lai a tốt thôi. Muốn lo lắng quan tâm a nhưng sao khó thế,nhiều lúc e ghen tị vs lũ bạn vì c.nó có thể tmai nc chém gió vs atrai...con e cô đơn lắm a ah..


...a đã bao giờ từng nghĩ ngày mai mình sẽ làm gì, tương lai mình dự định ra sao chưa? a định vĩnh viễn k về nhà ah...nếu có ý định sớm muộn cũng về nhà mà a hành đọng tnay thì trách bm sao được...cả năm biệt tích k hỏi thăm rồi về thì về kiểu gì bm chẳng tức giận, a đã nghĩ đến chưa? rồi a lại trách bố...thật sự đi khắp thế gian e chẳng thấy ai như a.... đừng làm bm khổ nữa...cdoi bm khổ v là đủ rồi


.thương a zaj nhju nhju lắm...e chỉ viết v thui chứ k nói ra miệng được đâu, chẳng biết tại sao e cảm thấy gượng miệng thế nào ấy....điều này e cũng muốn nói vs bm những sao chẳng bật thành tiếng được a ah...e yếu đuối và nội tâm, lặng lẽ k nói ra nhưng thực sự e ju cả nhà lắm...mẹ vẫn cứ trách e k tc được như a....nhưng e k pit pai lsao có lẽ tại tuổi xung khắc nhau...A trai uj... trở về là a nhé....bất cứ khi nào cần e gái sẽ lun ủng hộ a...và dù snay tnao tương lai ra sao cta cũng đừng bao giờ xung đột nhau a nhé.....


...mong sao tết này a về nhà... nếu k e vs bm chắc chết mất....hjccccc:((