Tại bãi giữa sông Hồng khu vực phường Ngọc Thụy, quận Long Biên (Hà Nội) từ nhiều năm nay xuất hiện một gia đình với ba thành viên để đầu trọc, thường không mặc áo quần.

Đó là câu chuyện của đôi vợ chồng lập dị Nguyễn Tuấn Nghĩa (42 tuổi) và Lê Thị Mùi (52 tuổi). Họ sống đúng chất nguyên thủy theo nghĩa đen, cuộc sống sinh hoạt không giống ai. Những người chứng kiến ai nấy đều ngỡ ngàng, xen lẫn xót xa hoặc lắc đầu vì không hiểu nổi.

hình ảnh

Chị Mùi bên con gái của mình (Ảnh: Zing.vn)

Hoàn cảnh của chị Mùi như một bi kịch dài đằng đẵng. Chị vốn là gái Hà Nội gốc, sống ngay phố cổ phồn hoa. Sau đó chị lấy chồng rồi sinh con nhưng gia đình ly tán vì chồng nghiện ngập. Nghĩ cuộc đời quá đắng cay, chị Mùi bắt đầu với lối sống bất cần. Chị mặc kệ những điều tiếng, mặc kệ cuộc sống xô bồ, làm tất cả những gì mình thích.

Năm 2007, chị lang thang nhặt rác, đói rách khổ sở và trở thành ‘người đàn bà điên’ lúc nào cũng ôm theo một đứa con. Ông trời như khéo sắp đặt trước, chị Mùi tình cờ gặp Nguyễn Tuấn Nghĩa. So với chị Mùi, Nghĩa ít hơn cả chục tuổi, nhưng độ "dị" gấp bội lần.

Hai người nhanh chóng bén duyên rồi về ở với nhau như vợ chồng cho đến nay. Họ vốn là những kẻ lập dị, sống với nhau lại hợp cả tính cách, lối sống đến kỳ lạ. Nhiều người ví đó là lối sống "nguyên thủy" giữa Thủ đô, muốn ăn là ăn, muốn ngủ là ngủ, thậm chí chẳng cần mặc quần áo.

hình ảnh

Anh Nghĩa không mặc quần áo đã nhiều năm (Ảnh: CSTC)

Về phần Nghĩa, anh vốn là một chàng trai có nhà mặt phố, cao ráo, trắng trẻo nhưng trí nhớ lúc được lúc không. Trong một phút hiếm hoi tỉnh táo, Nghĩa kể lại: "Khi mới học lớp 4 tôi bị một tai nạn nên ảnh hưởng đến trí não. Lạ một điều tôi lại chẳng thấy thế, chỉ thấy mọi người bảo tôi thần kinh, hâm hấp. Tôi lại thấy mình hết sức minh mẫn, khỏe mạnh".

 "Chúng tôi muốn tách biệt với cuộc sống xô bồ, không muốn nghe còi xe, không muốn nhìn nhà cao tầng nữa. Chỉ có cuộc sống ở đây (ven sông Hồng) mới thực sự hợp với chúng tôi thôi" - anh Nghĩa nói.

Cứ thế, hai vợ chồng dựng tới 4 cái lều để ở nhưng chỉ duy nhất một lối vào, hai bên cây cối um tùm như vào rừng. Con riêng của chị Mùi là bé Phả đã lớn và về ở với ông bà, còn đứa con chung là bé Nguyễn Đức Hạnh hàng ngày vẫn sống "nguyên thủy" cùng bố mẹ.

Hạnh được bố mẹ cạo đầu trọc lóc để tiện sinh hoạt. Nhưng cô bé tỏ ra không thích thú:"Cháu không thích cạo trọc, không đẹp như các bạn khác. Cháu cứ phải đội khăn lên vừa đỡ nắng vừa đỡ ngại".

hình ảnh

Hạnh vẫn hồn nhiên không biết xã hội ngoài kia là gì (Ảnh: Zing.vn)

Cuộc sống của bé Hạnh như ốc đảo, quẩn quanh nơi bãi giữa. Đồ chơi của Hạnh là những thứ vớt được dưới sông, bạn bè là những đứa trẻ sống tạm ở bãi giữa. Hạnh muốn ăn lúc nào cũng được, buồn ngủ thì bạ vào đâu đó. Bé Đức Hạnh rất muốn được đi học như bao đứa trẻ khác .

Bà nội quý con lắm. Con được bà làm sinh nhật hai lần, lần thì bằng bánh ngọt, năm ngoái là bằng sữa chua. Nhưng bà ghét mẹ vì mẹ hay cởi truồng nên không cho bố mẹ ở cùng. Con chỉ muốn cả nhà về ở với nhau thôi", Hạnh buồn rầu nói.

Khi hỏi anh Nghĩa, sao không mặc quần áo cho con, anh gạt phắt đi: "Các loài vật sinh ra là tự do bay nhảy, tự chúng có thể thích nghi với môi trường, không nên bí bó, con người cũng vậy. Cứ ép nó theo những nguyên tắc của con người là sai hoàn toàn, phải cho chúng tự do nhất có thể".

hình ảnh

Hai vợ chồng sống lập dị nhiều năm (Ảnh: Đời sống và Pháp Luật)

Đúng là trong xã hội này, chuyện hy hữu gì cũng có thể xảy ra. Riêng với hoàn cảnh của anh Nghĩa và chị Mùi thì phải nói là quái đản. Dẫu biết nhiều người cũng bỏ phố vào rừng, chủ trương sống nguyên thủy, hòa mình với thiên nhiên, nhưng táo bạo tới đâu cũng phải có điểm ‘dừng’ nhất định, bởi xã hội đã không còn như xưa, con người cũng cần nếp sống cơ bản nhất.

Thật ra đôi vợ chồng nói trên đang tỉnh hay mê, vẫn bình thường hay có bệnh về đầu óc, chắc phải đi khám, trị liệu… và chỉ có bệnh viện mới đủ khả năng để kết luận. Chỉ thương là thương cho đứa trẻ đang ngày một lớn dần, ý thức được sự khác biệt của gia đình và bản thân rồi sẽ thấy ‘tủi hổ’.

Có thể hành động bất thường ấy xuất phát từ một uẩn khúc nào đó, nhưng việc họ sống quá nguyên thủy sẽ ảnh hưởng tới tâm lý và tương lai của bé gái, nhất là khi bước vào tuổi dậy thì. Bởi lẽ sống trong một môi trường như thế đứa trẻ sẽ cảm thấy việc trần truồng là hoàn toàn bình thường và chắc chắn sẽ có tâm lý bầy đàn.

hình ảnh

(Ảnh: Zing.vn)

Đứa trẻ đó sẽ không có nhu cầu giao tiếp với thế giới bên ngoài, không có khái niệm về giới tính. Thậm chí nó sẽ thấy việc mặc quần áo là một sự bất thường. Chuyện này sẽ ảnh hưởng rất lớn tương lai khi lớn lên. Ngẫm cũng buồn, cha mẹ muốn sống thế nào là việc của họ, nhưng ép con theo khuôn khổ của mình thì không nên.

Sau cùng, chỉ mong ông bà nội cháu bé hãy bỏ qua những khúc mắc trong quá khứ, nếu có điều kiện hãy đem cháu gái về nuôi dưỡng chăm sóc. Bởi như cô bé Hạnh đã từng nói, em rất yêu quý những người xung quanh mình và khát khao lớn nhất đời em chính là được đi học.

Nguồn tham khảo: Zing/ Cảnh Sát Toàn Cầu