Chả biết bắt đầu thế nào, khi đi học em chả được điểm viết văn bao giờ mà nhiều hơn 5 điểm, thôi cứ gọi là viết lại những gì tai nghe mắt thấy đặng hầu các bác nhân lúc nông nhàn, nếu bác nào chưa đi Quảng châu thì cũng gọi là một chút kinh nghiệm đường sá


Đã hơn một năm trôi qua rồi, đó là tháng 11 năm 2007


Sư thể là hóng hớt về một thiên đường thời trang tại Quảng châu và đủ thứ hàng hóa khác nữa, tưởng tượng vui một tí là nếu có phép mầu nào đó khiến cho trong nháy mắt toàn bộ những thứ có xuất phát từ Quảng châu tan thành tro bui ! thì em cá là trong nháy mắt gần hết số member của wtt này đang ở trong tư thế . . . . không mặc gì :Kiss: Nghĩ mình phận đàn ông mà không dám lên đường đi tìm hiểu thế giới bên ngoài thì


kể là cũng nhụt lại nhân biết tin bên Quảng châu đang có hội chợ World Pet Tradeshow nên cái thú yêu chó mèo của em nó nổi lên xúi giục ghê lắm. Để lại vợ dại con thơ, dắt lưng vài ba chữ tàu, em quyết chí ra đi các bác ợ, thân trai dặm trường một mình nơi đất khách


Đầu tiên là em đi hóng hớt xem cái sự di TQ nó làm sao, hộ chiếu có rồi, xin hẳn Visa đi cho máu chứ không thèm đi thông hành, chi phí như nhau nhưng em nghĩ đi hộ chiếu an toàn hơn vì trong hộ chiếu nó có ghi cái câu đại loại là "Chính phủ Việt Nam yêu cầu chính phủ các nước hết sức giúp đỡ thằng cầm hộ chiếu naỳ".. thế có phải an tâm không nào, chứ tàu nó mà bắt ở lại làm trai bao thì bỏ bố, con gái em chưa được tháng, em mà bị bắt thì ai mua sữa cho nó (trộm vía nó ăn cứ tòm tọp)


Hơi dài dòng tí, nhưng âu cũng là cái sự kể lể thì nó phải lê thê mới đúng lệ, nếu mình xin Visa đi một lần (không quá 30 ngày) thì đại sứ quán tàu nó chém 30$, thuê bọn du lịch nó lấy công 5$ - 8$ nữa nó làm cho trọn gói chả phaỉ thư mời gì sất, vứt cho nó cái hộ chiếu với 02 ảnh 4x6 nền trắng là xong, các bác nhớ là phải nền trắng nhá, chả hiểu sao nó lại thích nền trắng trong khi bên nó tuyền ưa màu đỏ và vàng, đúng là cái bọn cậy nước lớn bác bác nhỉ. Nếu các bác muốn sang Hongkong nữa thì phải xin 2 loại Visa, cùng xin ở sứ quán tàu:


+ Multi Visa: Vì các bác sang tàu, rồi rời tàu qua Hương cảng rồi lại về tàu, rồi lại về Việt Nam, như thế gọi là ra vào tàu nhiều lần, visa này nó thịt 65$ (*** cái bọn này tinh vi thật)


+ Visa Hương cảng: 130$


Cái sự giấy tờ như thế là xong, sau đó em cũng hóng hớt là bọn nhà xe của tàu (À em chưa nói, em đi auto để dành tiền mua sữa cho cháu, đi ôtô thì tiền vé chưa đến 1 chai còn tàu bay thì thằng Vịt Ngan E Lai nó quát 360$ cho vé dì tơn) có đại diên ở Hà Nội. Em gọi thằng A Phi số 0912-789-630 thằng tàu ranh này nói tiếng việt xoen xoét, nó thuê nhà ở số 1 ngõ tràng An, Triệu Việt Vương


+ Vé ôtô khứ hồi 360 Tệ, vé một chiều là 200 tệ (nó bắt bác đưa 100 tệ ở hà nội) sang kia sẽ trả nốt. Có bác nào CA kinh tế bắt chết nó đi, nó hoạt động chui đấy không có giấy phép VPDD đâu


KHi mua vé, nó tiếp thị luôn xe 16 chỗ đón tận nhà, giá vé là 60 khìn một lượt tới Lạng Sơn, tuy nhiên các bác có thể đi xe otofun mà lên LS rồi gửi ở đấy mà đi, gửi đâu em chưa hỏi nhưng mà gửi được, vậy là xong khâu chuổn bị


Em gọi, 1PM xe đón, nó đưa lên LS, các bác cuốc bộ qua cửa khẩu, sau khi làm thủ tục bên ta trong cái nhà cấp 3,5 em gọi 3,5 vì nó 1 tầng mái ngói nhưng đẹp hơn nhà cấp 4 cho sinh viên thuê ở làng Dịch vọng, sang đến tàu thì ôi chao...các bác tự xem chứ em chả nói không thì có bác lại bảo em là chê chế độ này kia phiền lắm




Qua cái cổng này là ra khỏi khu cửa khẩu, thực sự đặt chân vào đất tàu rồi, hãi khiếp cái thằng tàu này nó làm cái gì cũng to cứ như khủng bố nước an nam ta vậy, tỉ cho dễ hiểu thì bên nó hạt gạo đúng ra phải to như hạt lạc mới gọi tuơng xứng


======


Em tạm dừng đi pha sữa cho con, truyện còn dài lắm cứ từ từ em kể, mong các bác quay lại sớm


.