Để kiếm tiền trang trải, trả nợ cho người em cờ bạc và cứu gia đình khỏi những quyển sổ nợ ngân hàng, Mai quyết định theo mối của một người phụ nữ đi đẻ thuê. Với cô, một lần và ám ảnh suốt đời.
Hãi hùng vì bơm phôi xong bụng chướng lên
Bác sĩ bơm vào Mai hai phôi. Nhớ lại thời gian bơm phôi, Mai rùng mình: "Chắc em sợ đến lúc già không dám làm nữa. Kinh khủng quá".
Cái kinh khủng của Mai không phải là cô bị ảnh hưởng hay bơm phôi thai đau đớn gì. Khi bơm phôi được vài ngày, bụng Mai bắt đầu chướng lên như trống. Bác sĩ bảo không đáng lo, có thể do tác động của thuốc. Tuy nhiên, Mai vẫn thấy khó chịu. Cô nghĩ, mình chết chắc rồi.
Mai kể: "Em không thể thở được, chỉ nằm ở giường nâng phần đầu lên rồi há hốc miệng ra thở. Cơm hay các loại gì đều không thể nuốt nổi. Có lúc, em nghĩ mình chết chắc vì cái bụng to như bà bầu đến ngày sinh. Dù bác sĩ bảo cũng có người từng bị như em nhưng em vẫn sợ".
Thời gian đó, dù gia đình nhà người thuê chăm sóc và giúp đỡ Mai rất nhiều nhưng cô vẫn sợ mình không qua khỏi được. Có lúc Mai cầu xin bác sĩ hãy cứu mình nhưng lại sợ số tiền cầm của gia đình nhà người đó sẽ không có để trả. Mai đành nhắm mắt hi vọng mọi điều kinh hoàng sẽ trôi qua.
Mất đúng 10 ngày đầu khi bơm phôi Mai mới trở lại bình thường được. Đến nay, cô vẫn sợ khi nghĩ lại lúc bơm phôi đó.
Ngậm ngùi ngày trả con
Sau khi sinh con bằng phương pháp sinh thường khi đứa trẻ được 37 tuần tuổi, Mai phải trả con lại cho bố mẹ ruột của bé. Giây phút người phụ nữ ôm đứa trẻ vào lòng như cục vàng của họ, Mai bật khóc vì tình mẫu tử. Cô không phải là mẹ ruột của bé, nhưng thời gian gắn bó 9 tháng cũng đủ cho cô thấm thía tình mẫu tử.
Từ khi sinh bé đến nay đã gần 3 năm, Mai vẫn chưa dám lấy chồng. Hàng ngày, cô lo sợ khi cưới mình sẽ khó có con được như thường. Nhưng nghĩ đến cảnh làm bơm phôi vào bụng rồi cái bụng dần căng, chướng như cái trống Mai lại lạnh sống lưng.
Khi chúng tôi hỏi Mai có gặp lại đứa bé, cô cho biết : em chỉ nghe nói họ ở Hà Nội. Mọi giao dịch họ thực hiện ở quán cà phê. Sau này, khi em có bầu cũng sống ở nhà họ thuê cho và có người phụ giúp chứ không rõ địa chỉ của họ.
Nhiều lần, nhìn trẻ con Mai lại bật khóc không biết đứa trẻ kia giờ ra sao. Dù Mai có cô con gái đã học lớp 2 nhưng với Mai đứa trẻ không mang dòng máu của cô nhưng do cô mang nặng đẻ đau vẫn là con của mình.