Đừng coi anh như... con em


PNO - Không biết đây là lần thứ mấy anh nghe em nói với người mới quen một cách thích thú, hài hước và đầy tự hào rằng em có ba thằng con trai, hai thằng nhỏ, một thằng lớn. Ai cũng phá lên cười vui vẻ theo em và hiểu một cách rõ ràng cái “thằng lớn” ấy chính là anh.



Chỉ có anh, như mọi lần, chỉ biết gượng gạo cười theo. Chẳng biết từ lúc nào, hình như em đã biến anh thành con em mà không nghĩ rằng anh chẳng hề thích thú gì với điều đó. Anh vẫn muốn là anh, vẫn muốn là trụ cột gia đình cho em và các con dựa vào đấy chứ.


Hình như cái ý thức xem anh như một tên đàn ông vô tích sự, hậu đậu, hay quên em đã có từ cái thời mình yêu nhau. Thời đó, em hay lo lắng nhắn tin, gọi điện cho anh trước khi anh phải đi công tác xa đâu đó vài ngày hay vài tuần, chỉ để nhắc nhở anh: mang thuốc nhức đầu, sổ mũi, đau bụng chưa, kem đánh răng chưa, vớ để thay đổi chưa, khăn tay chưa... Chàng trai độc thân mất mẹ từ khi mới lên 10 chỉ biết say mê công việc như anh đã hạnh phúc, ấm áp biết chừng nào với những lo toan hết sức phụ nữ, chu đáo và ân cần của em ngày ấy. Đến nỗi mỗi lần thiếu món gì là anh nhớ em, gọi cho em, than phiền với em, để nghe em chỉ dẫn anh nên đi mua ở đâu, thứ nào vào siêu thị, thứ nào ra nhà thuốc, thứ nào hiệu tạp hóa nhỏ cũng có. Anh dần ỷ lại, quen với việc được em lo toan cho đầy đủ và coi đó là may mắn lớn nhất của mình.


Thế nhưng, hình như càng ngày em càng quên rằng sự thiếu thốn tình cảm thời thơ ấu của anh không có nghĩa là anh muốn em biến thành người mẹ. Đi đám cưới, ngồi vào mâm là em chăm chăm chọn cho anh những miếng ngon nhất, miệng giục giã: “Ăn đi, cho no rồi hãy uống, không thì xỉn nhanh lắm đấy”, mặc ánh nhìn ngạc nhiên và buồn cười của mọi người xung quanh. Có hôm em đi công tác về, ghé vào chỗ làm của anh để về chung xe, nhìn bộ quần áo anh mặc, em trợn ngược hai mắt: “Sao áo này đi với quần này, em lấy đồ cho anh bao nhiêu lần anh không để ý à. Có ai lại kết hợp màu kỳ dị như thế?”


Em lúc nào cũng càm ràm, mắng mỏ, thậm chí kêu than với mọi người về sự vất vả của mình với ba thằng con trai trong nhà, dù là với sự âu yếm và hãnh diện. Em thường nói với mọi người: “Không có tôi thì anh ấy có khi chết đói cũng không biết nấu nồi cơm thế nào” mà quên rằng anh từng có thời phải nấu cơm cho em gái ăn khi bố đi làm về trễ. Em biến anh thành một kẻ hoàn toàn bất lực, vô dụng và đáng tội nghiệp trong đời sống bình thường.


Được em yêu thương như thế, anh phải sung sướng, hạnh phúc mới phải chứ. Và anh cũng từng nghĩ như mọi người, phụ nữ ai cũng có bản năng làm mẹ. Thôi thì cứ để em được làm mẹ như thế với cả anh, anh cứ hưởng thụ thôi. Nhưng, đến hôm vừa rồi, khi em gạt phắt ý kiến của anh trước mặt mọi người mà nói: “Trời ơi! Anh thì biết gì đâu mà nói. Trước giờ mọi việc anh cứ để mình em quyết định cho nó nhanh. Chậm như anh, lại chẳng biết gì đời sống, có thêm ý kiến chỉ rối lên thôi” thì anh chợt nhận ra, anh đã không còn giữ được vị trí nào trong nhà mình nữa. Em đã thực sự coi anh là thằng con trai tồ nhất, vô tích sự nhất trong ba thằng con trai của em.


Anh hiểu, để sự việc đến như thế, cũng có một phần lỗi của anh. Anh đã thấy mọi việc quả là nhẹ nhàng, dễ dàng khi không phải động tay vào. Anh thấy em quá nhanh nhẹn, tháo vát nên càng ỷ lại. Anh thấy em gỡ cho anh khỏi mọi thứ trách nhiệm thì càng nhắm mắt làm lơ mọi lo toan gia đình. Giờ đây, khi trong những lo toan của em có lần thất bại, những chăm sóc của em có lần thành hại cho các con, nghe em than vãn, bực bội với mọi người về gánh nặng của mình, anh mới thấy tự giận mình sao có thể để em coi mình như đứa con nít nhiều năm qua.


Mười năm làm “ông chồng – con” cả em và anh đã quá quen với điều đó nhưng anh quyết định phải thay đổi. Anh phải đứng cho đúng vị trí của mình và làm cho tốt trách nhiệm của mình, để mẹ con em có chỗ dựa, để chính anh có được hạnh phúc của người đứng mũi chịu sào. Em chắc là sẽ có lúc thấy vui và hạnh phúc khi cất đi được gánh nặng về “thằng con trai lớn”, nhận thêm những chăm sóc che chở của anh cho gia đình, phải không em?


MINH DŨNG


http://phunuonline.com.vn/tinh-yeu-hon-nhan/minh-oi/dung-coi-anh-nhu-con-em/a67782.html