Trước hết cho mình cám ơn những bài viết mà mọi người đã chia sẻ trên trang này cũng như các bài được góp nhặt về. Mình theo dõi web từ lâu rồi, nhưng mãi sau mới tạo cái acccount để vào cmt vài bài, thường thì chỉ xem rồi thôi. Ít khi nào áp dụng nhiều, tại mình hơi lười ^^


Mình tên Linh, 24t, sống ở TP.HCM, công việc thì mô tả ngắn gọn là "dân văn phòng" ;;);;)


Mình xin viết ngắn gọn nha, dài dòng đọc mỏi mắt ạ :D


Mình bị mụn dậy thì từ năm lên 16t, cái mặt láng o tự dưng xì vài cái mụn lên, để mãi không hết, nặn rồi bôi kem nghệ cũng không hết. Mình quyết định đi BV da liễu ở Q3


Vào BVDL, có cô BS tên Liên gì đó, bảo là mụn dậy thì, mới nổi vài cái khó chữa lắm, nên là "cô cho con thuốc xức, xức cho mụn nổi lên hết một lần, trị như vậy mới diệt được tận gốc nha con". Yên tâm làm theo BS, về trét cái thuốc ERILIK (mình nhớ không rõ lắm, đại loại là giống vậy). Xức vào mấy nốt mụn, cảm giác như kim châm chích vào mặt, cái mùi thuốc thì nồng nặc đến ngộp thở, mỗi lần xức là nín thở. 1 tuần sau, mụn nổi như dề cơm cháy. Lại đi BVDL, BS kê toa, uống thuốc, xức mụn, sau đó là xức ECLERAN 10, uống thuốc Acnotin 10 (sau này mới biết tên, vì lúc khám chữ BS xấu quá ^^). Sau 3 4 tháng, mụn thêm mụn, không xẹp được cái nào, tình hình càng tệ hại, tiền thuốc mỗi lần ~ 400 - 500 mà không khá hơn, mẹ nghỉ cho tiền khám nữa :(


Xong mình ôm cái mặt dề cơm cháy mà tự kỉ và tủi thân lắm (dù lúc đó đã có NY rồi). Sau đó mình nghe con bạn bảo xức RƯỢU RỄ CÂY, đâu còn gì để mất, làm luôn, da mặt đỏ rát sau vài lần xức rượu, lột da tùm lum, mụn cũng không hết, lại chán nãn, bỏ lần nữa.


Sống với mụn được 2 năm, rồi người ta chỉ gần nhà có ông BS ở BVDL luôn, mở phòng khám riêng ngoài giờ cũng hay, cũng tới xem sao. Uống thuốc kháng sinh, lại acnotin, rồi xức Lưu huỳnh lên mụn, được đâu cũng 4 tháng, không khả thi, nghỉ khỏe tiếp.


Rồi thấy trên mạng người ta share nhau phải đi lấy mụn thì mới hết, chịu đau đi nặn mụn, nặn bằng ống tre nát mặt ra, cũng hông tới đâu hết.


Rồi lại ôm cái mặt tự kỉ suốt ngày, thiệt, nhìn mình còn tự mình sợ mình nữa.


Sau đó thằng bạn chỉ cho ông BS Trở ở Q10, vô phòng khám thấy chuyên nghiệp lắm, mặt mũi ai cũng đẹp, thế là cũng mừng, hi vọng. BS kê toa thuốc mà chữ nhìn vô biết cái nào chết liền luôn, mỗi lần đi vậy BS đều yêu cầu CHIẾU ÁNH SÁNG XANH (màu xanh dương nha) 10 phút cho da khỏi bị dầu (quên nói là da mình bị dầu vùng chữ T ^&^). Mỗi toa khám là 7 ngày thuốc, thuốc mua tại chỗ, vì đem ra ngoài vài lần rồi, người ta ko đọc được hoặc bán ko đúng loại đã kê (chỉ có mua tại chỗ khám mới đúng), mỗi lần đi vậy hết ~ 500 - 600, được 3 tháng, da bắt đầu có tiến triển tốt xíu, cũng mừng lắm, lúc đo bị mụn hơn 3 năm rồi mà giờ mới đỡ xíu nên cũng ráng nhịn ăn mà để dành tiền đi. Được 6 tháng, tính sơ sơ tổng toa thuốc cũng gần 10tr. Cái mặt thấy đỡ đỡ nhiều, mình quyết định ngưng thuốc (ban đầu BS bảo da mặt mình chừng 4th là ngưng dc rồi, sau hỏi thì bảo "chưa biết"). Mình thấy da đỡ, nhưng theo bạn bè bảo là "mụn giảm nhiều, nhưng lỗ chân lông to đùng" :( hic, cũng cắn răng chịu, vì cũng có phần "đỡ" rồi. Sau mới biết, mấy toa thuốc mà BS này kê, mình mua ở ngoài chưa tới 100k (đi khám chỗ khác, xíu kể nha).


Thế là sau 4 năm sống với mụn, mình đã "đỡ" được chút, cũng mừng, nhưng sau đó vài tuần, da lại lên mụn, mình lại đi lại thì mụn nó "tạm hết" :( cứ ngưng là nó lại ghé thăm, mình thấy ko ổn, hao tiền nhiều mà cứ vậy thì chết, nên cắn răng lần nữa, ngưng luôn.


Thêm 1 năm sống với mụn, sau đó trên mạng rần rần NẠ BẮC THẢO DƯỢC, mình xem kĩ mấy feedback lắm, đắn đo lắm mới dám thử mua 1 set (hình như 400 hay gì đó) gồm 1 hủ màu cam đắp mặt nạ, 1 hủ màu trắng xức mụn. Xài được 3 lần, mặt mình nổi 1 dề mụn tiếp, trời ơi khổ sở, nhìn mình trong gương khóc luôn, cực chẳng đã nay lại ngu thêm :(


Cả 1 năm trời ko dám cột tóc, ko dám đi chơi nhiều, chỉ dám đi với con bạn thân vì nó quen cái mặt của mình rồi và chỉ có nó là ko chê, ko quở mặt mình nhiều mụn, nhốt mình ở nhà, nhìn thấy gương là chỉ muốn đập.


16 ->23t sống với cái mặt mụn, nhìn nãn lắm :)


Sau đó, bạn mình chỉ qua 1 chú BS ở Q5, đối diện trường Trần Khai Nguyên có cái Phòng khám y tế dự phòng, BS tên Sơn, chỉ khám từ 17h-20h, mình cũng chán lắm, nên lúc đầu không đi, vì tốn tiền nhiều lắm rồi.


Một ngày đẹp trời, mình đi thử, lên gặp chú, chú nhìn mình xong bảo "còn trị được mà con". Mình cũng có chút chút hi vọng rồi, tiền khám 80k, BS viết toa thuốc, tự đi mua, chữ rõ ràng, thuốc nào có tác dụng phụ là chú dặn dò kĩ lắm, uống acnotin thì chú cũng nói là có tác dụng phụ này nọ, dặn ko được mang thai này kia (các BS trước cho uống mà giấu ko à, ko có nói gì td phụ hết) ... mỗi toa thuốc BS cũng nhắm chừng được khoản tiền nếu mình hỏi. Toa của mình dao động từ 40 - 300k là max, nhưng nó sẽ nằm khoảng trên dưới 100k/toa/tuần thôi :)


BS bảo mình bị Viêm da tiết bã, từ đó nó lên mụn, 2 cái chồng lên nhau nên khó trị, trị viêm da trước, mụn sau, nhưng phải kiên trì.


Mình đi được 2 tháng, mụn đỡ hẳn nhiều, da nhìn cũng ổn hơn, sau đó cỡ 6 tháng, da sạch mụn, thỉnh thoảng nổi 1 2 cái khi tới ngày, mụn cũng bớt hẳn luôn, mình có thể cột tóc cao lên, soi gương này nọ, ra đường đi chơi thoải mái ... nói chung là ổn lắm rồi.


Giờ thì da mình còn lỗ chân lông to, nên vẫn đi chú xem mỗi tuần, chú cũng thật thà lắm, ko có vẽ vời, hỏi gì chú cũng chỉ, tận tình lắm.


Mình viết dài dòng vầy, để chia sẻ khoảng thời gian mà mình sống với mụn, dài lê thê (như bài viết á) ^^ Không mục đích PR hay quảng cáo gì cho ai, không chê bai gì hết nha, chia sẻ thôi :)


Tóm gọn 1 câu dễ hiểu:"ngày xưa mình ghê lắm, bây giờ nhìn được rồi" :)):))