BỨC THƯ LẠ..

Có anh lính đi xa, nhân có bạn ghế thăm, nhờ bạn đem về cho vợ ở nhà trăm quan tiền và một bức thư.


Giữa đường, anh bạn tò mò giở thư ra xem, không thấy biên số tiền gửi bao nhiêu cả, chỉ thấy vẽ bốn con chó, một hình bát quái, hai con dê và một cái chũm choẹ, nên nảy ra cái ý ăn bớt. Về đến nơi, anh ta chỉ giao cho vợ bạn bức thư và bốn chục quan thôi.


Người vợ xem thư biết thiếu tiền, lên quan nhờ phân xử. Quan hỏi :


- Chồng mày gửi người ta bốn mươi quan tiền, người ta mang về đưa tận tay cho, còn kiện nỗi gì?


Người vợ đáp :


- Bẩm quan lớn, anh ta ăn bớt ạ! Chồng con gửi cho những một trăm quan kia ạ!


- Sao mày biết?


- Bẩm quan lớn, thư chồng con viết rành rành ra đấy xin quan xem thư, sẽ rõ!


Quan giở bức thư quái gở kia ra xem, không hiểu gì cả liền hỏi:


- Thế là thế nào? Bức thư không có chữ nghĩa gì cả, sao mày lại biết chồng mày gửi một trăm quan?


- Bẩm quan lớn, chồng con biến rõ ràng ra đấy. Bốn con chó là tứ cẩu, cẩu là cửu, tứ cửu tam thập lục, là ba mươi sáu. Bát quái có tám cạnh, bát bát vị chi lục thập tứ, là sáu mươi tư. Sáu mươi tư với ba mươi sáu chả là một trăm quan đó sao?


Quan cho phải, bắt anh kia trả số tiền. Nhưng ngài còn hỏi chị kia:


- Thế còn hai con dê và cái chũm choẹ là ý thế nào?


Chị ta sượng sùng không nói. Quan hỏi mãi mới thưa:


- Ðấy là nhà con vẽ đùa.


- Ðùa thế là có ý gì, phải nói ra.


- Bẩm quan lớn, hai con dê và cái chũm chọe là nhà con muốn hẹn con rằng, đến Tết Trùng dương (ngày 9 tháng 9) thì nhà con sẽ về thăm nhà… đấy ạ!

THẾ CÓ GHÊ KHÔNG…

Hai anh nói khoác gặp nhau. Một anh nói:


- Ðời tớ gặp rất nhiều chuyện nguy hiểm. Một lần tớ vào rừng gặp một con hổ dữ, tay không đánh nhau với nó hàng nửa ngày. Nhưng rồi cuối cùng tớ bị con hổ xé ra từng mảnh nhỏ. Thế có ghê không?


Anh kia nói:


- Chưa ghê bằng tớ. Một lần tớ gặp con trăn. Nó đớp được hai chân tớ nuốt gần hết, tớ giang thẳng hai cánh tay ra ngáng lại. Nhưng đến phút cuối cùng, vừa đau vừa mỏi, tớ đành buông xuôi hai tay cho nó nuốt tụt vào bụng, rồi gọi người làng ra cứu.

CỨ ĐẾN VẢ VÀO MỒM TÔI..

Có người đi hỏi thầy bói: “Ông xem tôi sẽ sống được bao lâu?”


Thầy bói tính toán một hồi lâu: “Ông thọ lắm, phải sống đến 94 tuổi!”


Người nọ lại vặn: “Có thật sống đến 94 tuổi không?”


Thầy bói trừng mắt: “Tôi xưa nay chưa từng nói láo. Nếu ông không sống đến 94 tuổi mà chết trước thời hạn đó thì lúc chết cứ đến đây mà vả vào mồm tôi”

CƯƠNG QUYẾT TỪ CHỐI..

Một anh chàng keo kiệt có bạn đến chơi. Bạn nhìn thấy bình rượu đòi uống, anh ta kiếm kế từ chối:


- Rượu thì có nhưng không có thức nhắm.


- Ông bạn biết ý nên muốn nói xoáy:


- Thì thịt con ngựa của tôi vậy.


- Anh lấy gì mà cưỡi?


- Cưỡi bằng con gà kia.


- Nhưng không có gì đun.


- Thì lấy áo của tôi vậy.


- Vậy anh lấy gì mà mặc?


- Bằng dãy hàng rào kia.


Chủ nhà thở dài:


- Thôi vậy, ép đến thế thì tôi đành nghe lời anh.


- Ông bạn : !!??

Nguồn Truyện Cười Hay .VN - Truyện Cười Dân Gian.