Bước trên những con đường rợp bóng cây, tôi đi thật chậm, hít thật sâu, cố để tưởng tượng lại cảm giác khi anh còn đứng bên mình. Đã gần ba năm rồi, từ ngày anh đi Pháp, mỗi lần nhớ anh, tôi thường đi bộ trên con đường này, chỉ để nhìn lại cái khung cảnh, nơi mà tôi đã từng có anh bên mình! Để chắc chắn mọi thứ vẫn ổn như tôi đang nhìn thấy.
"Rãnh không? đi với tôi chút nhé!” "Đi đâu chứ?” " Đã bảo đi với tôi rồi mà, cô hỏi lắm thế?”http://www.webtretho.com/forum/f186/soc-nang-khi-nghe-cuoc-tro-chuyen-cua-me-chong-va-bac-si-o-phong-kham-thai-2178351/
http://anh.24h.com.vn/upload/1-2015/images/2015-01-14/1421201594-pvntben_nhau_tron_doi_4_imsb.jpg