Nhìn Vân khóc nức nở sau trận cãi vã của hai vợ chồng, Hùng nhếch môi tạo thành một nụ cười nửa miệng tàn nhẫn: 'Đừng khóc lóc nhiều kẻo ảnh hưởng đến đứa bé! Rồi tôi biết ăn nói thế nào nếu hắn tính sổ với tôi vì đã không chăm sóc tốt cho mẹ con cô?'.


Dứt câu, Hùng lảo đảo bước ra khỏi nhà, bỏ lại người vợ mà anh từng rất mực yêu thương tin tưởng. Còn lại mình Vân đang vừa đỡ cái bụng bầu khệ nệ vừa lau nước mắt, lặng lẽ dọn dẹp từng mảnh vỡ của chiếc điện thoại vừa bị Hùng đập bể tan tành.


Cái điện thoại từng giúp Vân lén lút liên lạc và âu yếm với tình nhân, chẳng ai ngờ hôm nay lại lột trần bí mật mà bấy lâu cô luôn che giấu. Cái thai trong bụng cô không phải của Hùng, mà là của người đó. Cũng chỉ vì suốt mấy năm trời 2 vợ chồng mong con mòn mỏi mà không có, khiến cô chủ quan buông thả bản thân với gã đồng nghiệp điển trai cùng cơ quan. Bây giờ thì Hùng đã biết sự thật. Hết rồi, hết thật rồi…


---


Trong tiếng nhạc xập xình chát chúa và ánh đèn phòng nhấp nháy mờ ảo, Hùng để ý đến Lan - một cô tiếp viên có vẻ lặng lẽ và kín đáo. Dùng từ kín đáo để miêu tả một cô gái khoác trên mình bộ đồ thiếu vải lả lơi, đang tu rượu ừng ực có vẻ không phù hợp. Nhưng kì thực, dáng vẻ cô đơn của cô gái khiến Hùng cảm thấy tò mò.


Cô tiếp viên đang làm tay vịn của Hùng thì cứ nhoay nhoáy bật nắp bia, miệng thường trực một nụ cười công nghiệp dụ đám đàn ông trong phòng uống thật nhiều để có thêm chút hoa hồng buổi tối. Hùng gạt tay cô ả, rời khỏi chỗ ngồi để bước đến gần Lan, ghé tai nàng, thẳng thắn:


- Em, bao nhiêu 1 đêm?


Lan nhìn Hùng, chau mày:


- Tôi 'bán nghệ, không bán thân'!


Thấy Hùng đần mặt ra tẽn tò, cô nàng nhếch mép cười:


- Bộ anh nghĩ em là nữ chính trong phim cổ trang hay sao mà vào lầu xanh rồi còn nhất quyết giữ mình!? Đi, về nhà em cho tiết kiệm tiền nhà nghỉ!


Dứt câu, cô gái dạn dĩ gần như kéo Hùng đi xềnh xệch ra khỏi quán bar.


---


- Có thể nghe anh tâm sự không?


- Nghe có được trả thêm tiền không?


- Được!


-…


- Vợ anh nó có bầu với thằng khác!


- Anh đang nằm với con khác, một đều!


Hùng đần mặt khi nghe lời Lan nói. Lan tủm tỉm: 'Chẳng phải sao?!?! Em làm nghề bao lâu nay, em biết! Đàn ông các anh mà chửa được thì bây giờ người đang nằm cạnh em khóc lóc là vợ anh chứ chẳng phải là anh!'.


Dứt lời, Lan bật dậy khỏi giường, choàng tạm lên tấm thân nõn nà chiếc áo thun rộng thùng thình rồi tiến tới tủ lạnh tìm chai nước suối. Hùng nằm đó, chăm chú dõi theo từng cử chỉ của cô. Cái cách cô dựa vào tủ lạnh, ngửa cổ uống nước ngay từ trong chai thay vì rót ra cốc, vừa thuần khiết, vừa sexy lạ lùng. Ngày mới yêu, Vân cũng thường xuyên uống nước kiểu đó…


Khốn nạn! Tại sao lại nghĩ đến con đàn bà đó vào lúc này cơ chứ? Tâm trạng Hùng bỗng chốc trở nên bực bội khó tả, đôi bàn tay bất giác co lại thành hai nắm đấm căm hờn.


Lan nhìn Hùng không chớp mắt. Không khó để nhận ra biểu cảm khác lạ của anh. Cô lạnh lùng:


- Anh về nhà đi, em không tiếp khách qua đêm! Xin lỗi vì không báo trước…


---


Lúc Hùng về cũng đã gần 3h sáng. Vốn dĩ không muốn bước chân về ngôi nhà này nhưng trong người anh không còn bao nhiêu tiền để mà vào khách sạn ngủ.


Bật sáng điện phòng khách, Hùng có chút hốt hoảng khi thấy Vân đang nằm co ro trên ghế sofa. Bầu bí đau lưng, khó ngủ, đêm nào cũng khóc lóc ỉ ôi với chồng mà hôm nay lại nằm đây! Tính tiến lại gần đánh thức vợ dậy nhưng cánh tay chợt dừng lại giữa khoảng không. Anh lặng lẽ bỏ về phòng ngủ của hai vợ chồng.


Hùng vừa rời đi, Vân cũng từ từ mở hé đôi mắt. Cô đã chờ đợi một cử chỉ quan tâm từ chồng mà cuối cùng chỉ là thất vọng. Cũng phải thôi, vì vốn dĩ cô đâu xứng đáng! Đôi giọt lệ bất giác lăn dài… Ngày mai là chủ nhật, Hùng được nghỉ làm, hai vợ chồng cô sẽ phải đối mặt với nhau thế nào đây?


5h30, Hùng thức dậy, thay quần áo đi tập gym. Phòng tập cách nhà gần 4km. Thông thường, anh chỉ tập 1 tiếng là nghỉ nhưng hôm nay vì không muốn chạm mặt Vân nên đã cố gắng kéo dài thời gian, tập cho đến khi mệt lử mới về.


Đến ngã tư đèn xanh đèn đỏ cách nhà Hùng hơn 1 cây số, có đám đông đang túm tụm lại thành một vòng tròn nhốn nháo, tiếng phụ nữ la ó chửi rủa vang một góc đường. Nhiều người hiếu kì dừng xe lại 'hóng' chuyện, nhiều người chen lấn giơ cao điện thoại quay clip. Hùng vốn dĩ không để tâm đến mấy chuyện này lắm nhưng anh chợt khựng lại khi nghe thấy tiếng hét thất thanh của một người phụ nữ bằng cái chất giọng rất quen:


- Buông tao ra, con điênnnnnnn…!


Làm sao mà quên được giọng nói này, khi đó chính là người đã cùng anh lên giường đêm qua! Hùng dựng vội xe máy bên góc đường rồi nhảy lên vỉa hè chen vào giữa đám đông, miệng không ngừng la hét:


- Tránh ra! Cho tôi vào! Tôi là chồng cô ấy!


Đám người dần giãn ra, cả mấy chiếc điện thoại đang quay clip đều nhất loạt chĩa camera về phía Hùng.


Lan đang giằng co vật lộn với một người phụ nữ trung niên, nghe tiếng anh cũng bất giác ngước mặt lên mà buột miệng:


- Chồng?! Anh nghĩ anh đang làm cái quái gì vậy?!?!