Tôi năm nay 25 tuổi đã lập gia đình được một năm.Và có một cô con gái chỉ mới được 5 tháng tuổi.cuộc sống vợ chồng tôi thời gian qua rất hạnh phúc tôi đã cố gắng hết mình để chăm sóc cho vợ và con tôi...những cuộc đời trớ trêu khi vợ tôi sinh xong tính nết đã thay đổi xem thường gia đình chồng xem thường chồng mặc dù chỉ tiêu trong gia đình tôi cố gắng làm để vợ con không phải thiếu thốn gì.Mẹ tôi đã chăm sóc cô hơn cả con gái mình và giường như bỏ khoảng cách giữa 'mẹ chồng nàng dâu'những cái kết là cô ấy không bận tâm và cứ cho là nhữg việc làm đó là trách nhiệm của bà mẹ chồng.sinh con mà bố mẹ vợ không thèm xuống ko cuộc gd hỏi thăm.tôi trốn thằng con tôi cũng không có mặt của ai bên ngoài.nhưng vợ tôi vancu bảo thủ và ko bao giờ hiểu cho tôi. Điều mà tôi thấy là ở đây chính là gia đình tôi có điều kiện gấp trăm lần hơn bên vợ nhưng họ vẫn có tính chất xem thường bên gđ tôi. Và cái gì tới nó cũng tới.hôm tôi đi làm về và 2 vợ chồng cãi nhau 1 trận.và đêm đó tôi phải đi làm vì tôi làm kĩ sư công trình nên phải đi xa chỉ ngĩ ngày chủ nhật.sau hôm cãi nhau đó ngày mai vợ tôi xếp đồ áo ôm con bỏ về ngoại.không xin phép tôi cha mẹ tôi.tôi bực bỏ công việc về nhưng rồi tôi thử để xem cô ấy và gđ đồ gquyet thế nào tôi ko gd ko hỏi han j.nhưng tôi đã đi về ko nói j cả.và giờ cô ấy ôm con bỏ đi làm.ko một lời nói ko một câu.mặc dù tôi đã níu kéo rất nhiều nhưng vợ tôi vẫn đi.tới đã làm đơn ly hôn nhưng cô ấy cũng ko chịu kí vào đơn.vậy theo mọi người jo tôi có thể làm j được.có nên chờ đợi cô ấy suy ngĩ lại ko hay là nên chấm dứt tất cả.vì tôi là con trai duy nhất của gđ nên áp lực rất lớn.mong mọi người cho tôi ý kiến.tôi xin cảm ơn8-|