Mình năm nay hơn 30 rồi, đã có 2 nhóc, một gái một trai, bé trai chưa đầy 1 tuổi.


Cuộc sống gia đình mình từ trước đến khi chưa sinh bé thứ hai nói chung cũng như các gia đình khác, lúc vui lúc buồn, lúc giận hờn lúc vui vẻ... mình với chồng bằng tuổi, nên sống cũng khá thoải mái về việc trao đổi các tâm tư, nguyện vọng. Mình ko sống chung cùng bmc, thế nhưng vì c mình là con út, lại là con trai duy nhất nên bmc mình cũng can thiệp khá sâu vào cuộc sống gia đình mình, bên cạnh đó c mình cũng chịu ảnh hưởng rất lớn từ tư tưởng, lời nói, mong muốn của bmc mình. Mọi khúc mắc trong cuộc sống mình cũng đã cố giàn xếp ổn thỏa, không ảnh hưởng đến tình cảm vợ chồng.


Cho đến khi sinh bé thứ 2, bmc và c mình nẩy ra ý chuyển cả nhà về quê sinh sống (cũng là một thành phố, mình đang sinh sống ở HN). Thật ra, mình hiểu nguyện vọng của bmc là muốn gần con cái, hiểu c cũng muốn về cho gần gũi họ hàng, bm, cuộc sống dễ chịu hơn. Thế nhưng, cuộc sống ở HN của vc mình khá ổn định, bé lớn đi học được 2 năm rồi, công việc hai vc đều ổn, nhà cửa không phải thuê mướn, rộng rãi, tình cảm vc ko sứt mẻ gì... nên mình ko muốn thay đổi. Vả lại, mình hiểu tính c và bmc hơn ai hết, c thì ko phải người thương vợ, thương con quá mức, ko chịu thương chịu khó, sống hơi vô tâm (việc nhà và con cái giao hết cho osin). Còn một vấn đề khá quan trọng nữa là bmc mình rất khó tính, cách sống, cách suy nghĩ của bmc dường như mình ko thể theo được, chẳng hạn: việc cúng bái, bói toán, mc mình hơi cực đoan, nhìn đâu cũng thấy ng xấu, còn bc thì ngoài mặt rất thoải mái nhưng trong lòng rất hay đánh giá... mà mình thì sống hơi vô tư, có sao nói thế, ko tín ngưỡng, ko đề phòng và hơi nóng tính. Vậy nên, biện pháp an toàn lúc này là mình muốn ở lại HN, và mình ko ép c ở lại cùng mình mà có thể về quê trước thăm dò thế nào, còn mình thì ko khẳng định lúc nào sẽ về được.


VC mình bàn bạc đến cả mấy tháng, dưới sự thúc ép của gđ nhà c (bmc mình ra mặt luôn), vc mình gặp rất nhiều trục trặc, gần như ko nói chuyện, c mình khăng khăng bảo vệ mọi quan điểm của bmc còn mình thì khăng khăng ở lại. Rồi c mình bắt đầu ko thỏa hiệp với mình nữa mà gây áp lực, từ ly hôn đến việc chia con cái, bên cạnh đó than thở và kể tội mình với bạn bè mình (mình được đọc lại bản copy toàn bộ cuộc chat mà tê tái lòng), còn nc với bm đẻ, anh chị mình nữa. Rồi bmc cũng ko dừng lại, nói chuyện với bm mình để "nhờ" khuyên bảo mình về quê. Sự việc ngày càng đi xa hơn, khi mà bmc mình bắt đầu thể hiện gay gắt với mình và ủng hộ c mình chia tay mình, mc mình còn nói ghét mình, đã cấm từ ngày xưa ko được cưới rồi.


Mình shock rất nhiều, cũng đau khổ vì bản thân c là ng gần gũi nhưng ko những ko bảo vệ được mình mà còn thờ ơ với sự dày vò của bmc đối với mình. Trong lúc vừa sinh xong, mình rất bộn bề với con nhỏ. Có những lúc vc thoải mái với nhau một chút (đó là lúc c mình có ý định dàn hòa để tiếp tục cuộc thuyết phục mới) mình lại thủ thỉ, phân tích nhưng ko ăn thua.


Có lẽ mình nói qua một chút vậy để mng hiểu được hoàn cảnh mình, vđề bây giờ là vc mình ko thống nhất được về quê hay ko. Khả năng rất lớn là c mình sẽ về quê (vì đang vướng một số giấy tờ nên c mình chưa về được) và để trừng phạt mình vì ko chịu nghe lời sẽ đưa bé lớn về quê sinh sống.


Mình muốn nhờ các mẹ có hiểu biết về luật một số chuyện như sau:


- Mình có hai đứa con: một đứa hơn 5 tuổi và một đứa dưới 1 tuổi, khả năng mình được nuôi cả hai nếu ly hôn xảy ra là như thế nào?


- Nguyện vọng duy nhất của mình là được sống và chăm sóc hai con, vì vậy mình nên làm sao để bảo toàn chuyện này?


- Có thể giới thiệu cho mình một luật sư khá vững trong vđề tranh chấp này ko? mình muốn nghe tư vấn về Luật.


Chân thành cảm ơn mọi người.