e xin phép được gọi ny là "chồng tương lai" vì thực sự ngay từ ngày y nhau, e đã xem và luôn muốn lấy ny e là chồng. e vẫn đag đi hoc, a thì đi làm. nhà e ở thành phố, gđ cơ bản còn nhà a ấy ở quê, cách nhà e 50km. hồi mới giới thiệu, bố mẹ thực ra k thích mấy vì muốn con gái ở thành phố thì lấy ng ở thành phố nhưng e biết bme nói vậy thôi chứ k phải người ép con gái phải lấy ng nọ ng kia. chỉ cần thương y con mình là đủ


nhưng đợt vừa rồi, e lỡ có bầu. hai đứa tính về nói với bme để xin cưới rồi nhưng bme e biết phản đối gay gắt và bắt e bỏ. vì e còn đi học mà lại học chậm hai năm rồi. nếu đẻ lúc này lại chậm thêm nữa, mà ny e thì công việc chưa thực sự ổn định. bme e lo là có lý. còn ny e thì nhất quyết muốn e giữ đứa bé, vì đó là cả một sinh linh, k thể vì chịu khổ mà tước đi quyền làm người của nó. đứa bé k có tội.


thực tình khi viết những dòng này e buồn lắm mn ạ. nếu tg quay trở lại e sẽ k bh bỏ đi đứa con của mình đâu.


e năm nay 22 tuổi, bảo lớn k phải mà bảo nhỏ cũng k phải. e đag còn phải dựa dẫm, ăn bám vào bố mẹ. trong hoàn cảnh đó, giữa một bên bme gay gắt và một ben ny e, e không biết nên chọn ai, e không biết nên làm gì. rồi sau một hồi những khúc mắc, từ việc chắc chắn giữ đứa bé để về thưa bme, rồi cuối cùng e sa vào bế tắc, và làm nên ch sai trái. e đã bỏ đi chính đứa con của mình. bây giờ e hối hận vô cùng. ny e thì sau ch đấy đã chia tay e, làm e càng lâm vào đường cùng. e đã buồn vô cùng, e nghe a ấy nói những lời cay nghiệt. đến giờ hơn hai tháng sau, e suy sụp vô cùng nhưng may thay, chẳng hiểu sao a ấy đã nguôi lòng và có ý mở lòng lại với e. nhưng hai đứa chưa thoải mái với nhau đc. a vẫn giận e vô cùng. e chỉ hy vọng mọi chuyện sớm ổn thỏa thôi.


a ấy bảo tết đang k biết có nên đến nhà e không vì trong lòng còn hận mọi người vê ch đứa bé, mà e thì k biết nên làm thế nào. e k thể nói bố mẹ nhún nhường ny e, nhưng e cũng k thể nói với ny rằng quan điểm bố mẹ e khác nên bme mới bắt e làm vậy.


bây giờ để bảo hai bên thoải mái với nhau e k biết làm thế nào. trong lòng bme thì nghĩ rằng ai đời đi yêu e mà lại làm e có thai trong khi đang đi học. thương e thì phải chịu hy sinh để có đk hơn mà chăm sóc đứa bé, chứ ai để e khổ vậy.


còn ngy e thì dù thế nào cái thai cũng là sinh linh, k ai có quyền bỏ nó đi cả. mà vì bme e nên mch với vậy. ny e đang đau khổ lắm, và a ấy hận e với bme e nữa. a ấy bảo đấy là độc ác. bảo e rằng dù thế nào, dù có chịu khổ cũng phải vì con chứ k ai đi bỏ con cả. a ấy cũng đang cố gắng mà cuối cùng bị ruồng bỏ rồi mất con.


e thực sư đang tự trách bản thân rất nhiều và k biết phải cư xử như nào để hai bên thấy thoải mái nhất.


bây giờ e k biết nên lựa lời nói trc với đôi bên như nào cho phải lẽ.


e phải nói ch để thuyết phục với bme e như nào về ny e bây giờ đây mn.


e cần lời khuyên của mn vì e k phải ng khéo. e k muốn vì lời ăn tiếng nói của mình mà đôi bên k hiểu nhau. mn giúp e với ạ :(((


các me các chị có kinh nghiệm hôn nhân, mn biết cách ứng xử khôn khéo. e hy vọng nhận đc lời khuyên của mọi người . hy vọng mn giúp e :<