Tụi em yêu xa 2 đầu nam bắc, em 23 anh 26. Yêu nhau đã 5 năm rồi, nay đang bàn tính chuyện đám cưới. 2 bên gia đình dĩ nhiên là phản đối, nhưng quan trọng là tư tưởng người trong cuộc thôi. Nhà anh nghèo, ba mẹ anh ko có nhà ở, đúng ra có nhà nhưng vì li dị bán chia đôi, chưa kịp chia thì chị ruột của bố anh (bác bên nội của anh) mượn xoay xở làm ăn & đến nay ko có khả năng chi trả, coi như mất trắng nhà. 2 anh em anh ở cùng mẹ trong 1 căn phòng trọ nhỏ, bố a ở riêng. Tài sản gia đình cũng ko có gì cả, lương anh 2tr/tháng, làm nhà nước nên sau này có tăng lương cũng chẳng được bao nhiêu. Em tốt nghiệp cao đẳng chuyên ngành kinh tế đối ngoại, ko có triển vọng gì sẽ xin được việc văn phòng lương tốt. Anh lại chỉ muốn ở quê mà ko muốn lên tp lập nghiệp (sg hoặc hn hoặc 1 tp nào có thể kiếm tiền). Nói thẳng ra là bên tình bên hiếu a đã chọn bên hiếu rồi. Nhưng anh luôn yêu thương em thật lòng & cố gắng lo lắng cho em, điều này em cảm nhận được. Nhưng nếu lấy anh, em sẽ phải đối mặt với cuộc sống nghèo khó, xa gia đình mẹ đẻ (anh dự tính 2 năm về 1 lần nhưng khi cuộc sống khó khăn quá, thêm con cái nữa thì em sợ ko có điều kiện về thăm mẹ, có gì thì em hối hận cả đời). Nhìn vào thực tế mà nói, cuộc sống khó khăn rồi thì tình yêu cũng sẽ biến chất, mọi hi sinh đều trở nên vô nghĩa. Các chị đã có gia đình tư vấn giúp em có nên quyết định theo anh ko? Trước mắt thì em suy nghĩ tích cực theo hướng 2 vợ chồng sẽ lo làm ăn, kế hoạch 2 năm mới sinh con, cố gắng mua nhà để khỏi phải đi thuê (nhà đất ở quê anh cũng khá rẻ, 300-400tr là mua đc 1 căn nhà thoải mái rồi), 2 năm về vợ 1 lần trọn vẹn dịp tết, rồi sẽ hạnh phúc. Nhưng cuộc sống sau hôn nhân có thể đi theo đúng ý em ko? :-S Em hi sinh nhưng được hạnh phúc thì còn cố gắng, chứ lỡ ko hạnh phúc thì em thương ba mẹ em & chính bản thân mình quá, vì gái lấy chồng xa luôn chịu nhiều thiệt thòi rồi.


Rất mong các chị cho em lời khuyên. Nhiều khi nghĩ cắn răng đi theo tiếng gọi tình yêu, sai thì quay trở ra đi lại. Nhưng nếu sai em khổ 1 mẹ em sẽ khổ 10.