Chào các mẹ, hnay e buồn quá nên e viết tâm sự của mình ra đây mong các chỉ cho lời khuyên hữu ích.


Phải chăng em quá " Vội Vàng"


Em và anh quen nhau trên mạng, quen được khoảng gần 2 năm thì yêu nhau và bây giờ đã yêu được hơn 1 năm tổng cộng là hơn 3 năm rồi. Đến hnay thì còn chưa gần 20 ngày nữa chúng e làm đám cưới. Nhưng ngày cưới càng đến gần e càng cảm thấy chán nản vô cùng. Cả tuần nay chả có chuyện gì để nói và bàn bạc với nhau bây giờ với a tất cả là im lặng và ko quan tâm.


Bắt đầu yêu anh e ko nghĩ là a có nhiều mối quan hệ với những người con gái khác như vậy, người cũ rồi người mới ko để đâu cho hết. A ngủ với em hôm trước hôm sau ngồi ăn với em đã thấy a nhắn tin cho người yêu cũ rủ đi ngủ trước khi cô ấy cưới. Rồi cô ấy đi trăng mật vẫn nhắn tin về cho anh,cô ấy về 2 người vẫn nt và gặp nhau anh nói là a fải có thời gian để cho cô ấy ổn định csống....Anh yêu cô ấy 6 năm nhưng trong 6 năm ấy a quen và yêu ko biết bao nhiêu người nữa nên gia đình cô ấy biết và ngăn cấm 2 người đến với nhau.


Trong thời gian yêu em anh ấy cũng có yêu vài người nhưng e khù khờ ko biết mãi sau này mới biết được...có lẽ e ngu muội nên cho qua hết e nghĩ rằng e nên ngoảnh mặt lại nhìn quá khứ vì bây giờ a ấy yêu chiều e thế cơ mà.


A ấy bắt đầu đi học lớp tại chức e thấy số đt ghép năm sinh của a đó và một chị nữa nên e đã nghi ngờ, e hỏi a ấy thì a ấy nói rằng đó là bạn ko có gì. Một lần e lấy máy anh đó gọi lại thì chị ấy nói là đã yêu nhau lâu rồi, a ấy hứa cưới mà anh ấy ko cưới, bây giờ chị ấy chán a đó rồi vì đã biết a đó lăng nhăng và bây giờ chị ấy muốn tìm anh đó để cho một trận...


....


Phải nói rằng rất nhiều mối quan hệ trai gái của anh đó làm e đau đầu, ai cũng khuyên e nên bỏ nhưng e ko bỏ được, hết lần này đến lần khác e đều tha thứ.


Hơn 1 năm yêu nhau nhưng cũng có 2 lần chia tay nhau nhưng đều là a ấy tự nhiên e liên lạc với e hơn 1 tháng trời mặc dù e đã gọi điện nhắn tin liên tục nhưng ko thấy hồi âm...Trong thời gian xa nhau e đau khổ vật vã như thế nào chỉ có em mới biết được nhưng rồi chắc do có duyên trời định từ kiếp trước bọn e lại quay lại với nhau và e lại bỏ qua hết.


Từ ngày quay lại với nhau a ấy yêu chiều e hơn và e nghĩ là a ấy ko có ai khác ngòai em và bọn e quyết định làm đám cưới sau khi ăn tết xong. Trong một lần cty e đi hát karaoke e ko báo với a ấy trước đến khi a đó gọi điện mới biết được và e đã cố tình về sớm, gọi điện a đó ko nghe và e biết a đó đang ở cafê nên e vào, e đã cố gắng biết là mình sai và làm hòa nhưng a đó chửi e xơi xơi, chửi trước mặt bao nhiêu người, tức nước vỡ bờ e đã ném cái đt của a đó rồi về. A đó đã đứng lên trước mặt bao nhiêu người, túm tóc, lôi tóc và đánh đập và nguyền rủa em. E từ hết bất ngờ này sang bất ngờ khác ức chế ko khóc nổi và e đã phi hẳn xe về nhà a đó định nói chuyện với anh trai a đó, E nghĩ đến đây là chấm dứt rồi ko còn gì để nói với nhau.


E vào nhà thì a trai ko có nhà e gặp e trai a đó( e trai a đó hơn em 4 tuổi) e nói và 2 bố mẹ a đó nghe được và xuống gặp e, e nói rõ sự tình và xin lỗi 2 bác đã đến làm phiền. Ngồi được lúc thì a đó về e xin phép vào phòng a đó nói chuyện với a một lần... Và a lại xin lỗi rồi e lại tha thứ...


Cứ như thế mỗi tuần đều có chuyện để giận nhau e luôn là người làm lành trước, mặc dù e ko hề sai. Cứ như thế bọn e định ngày cưới, trước ngày dạm ngõ bọn e đi uống nước cùng chị cùng fòng trọ của em, gặp ở quán cafe a ấy nhìn thấy chị đó và bảo là hnay ngực e to hơn mọi hôm nhỉ và cứ nhìn chằm chằm vào, e đã bảo a điên à mà nói thế, a đó bảo T nó ko nói gì thì thôi e nói làm gì, và e đã nói e nói là vì e là người yêu của anh... a đó bảo" Câm mẹ cái mồm đi". Từ lúc đó đến lúc về ko ai nói với ai một câu nào. Và ngày hôm sau e vẫn vui vẻ đi về nhà dạm ngõ và e ngồi oto cùng gia đình a đó.


Đến giữa tuần này là bọn e ăn hỏi, chủ nhật tuần trước nữa a đó gọi em vào dọn dẹp nhà cửa e vào và chơi cả sáng ko có việc gì làm và đang sơn lại phòng. Đến trưa nấu cơm cùng mọi người ăn xong e quá mệt( vì hsau là đến ngày e có K.Nguyệt) nên e bảo e về nhà ngủ giấc vì nhà a phòng nào cũng có người ngủ đóng kín cửa e ko dám vào phòng nào, a mở cửa cho e về và đến 3 ngày hôm sau e gọi điện a đó mới chịu nghe máy( trước đó e đã gọi rất nhiều và gửi mail). Và bọn e đi xem ảnh để chọn ảnh phóng.


Cứ như thế đến tối hqua bọn e lại gặp nhau e bảo có nhiều việc ko anh để e vào dọn giúp, e cứ nói là sao gọi điện a ko nghe, sao a bảo nhà a nhiều việc mà a chơi game cả đêm rồi ngủ cả ngày, có việc gì thì a fải gọi cho em chứ e vào nhiều e ngại lắm nhà có fải có mình a đâu....A đó bảo" Im mẹ cái mồm đi, càng nói càng ngứa tai... có fải a cưới một mình đâu... thấy có việc thì vào mà làm lại fải ra van lậy để vào làm àh". E thì e thấy nhà chả có việc gì làm cả, nhà a đông người cưới ko tổ chức mà tổ chức tại khách sạn có dọn thì cũng dọn phòng a đó. Tất cả các thứ đã cùng nhau đi mua hết rồi, chỉ chờ lấy giường tủ về thì cho hết các thứ vào phòng. E bảo thế có gì dọn a đó bảo lau cánh cửa...hic.


Em biết a đó fải lo nhiều tiền để sắm sửa đồ trong phòng của bọn e và e cũng khuyên a đó mua cái gì thì mua rẻ rẻ thôi đừng mua cái đắt... nhưng a đó cứ cái nào đẹp và đắt a ấy mua... tiền thì ko có... a đó e bảo đi vay... e bảo a ra mà vay chị T ở cùng phòng em vì chị ấy đang có một số tiền để không...


Cứ mâu thuẫn này chưa qua mâu thuẫn kia đã hết, e là đứa nhanh giận nhưng ko để bụng một cái gì... mọi thứ e cho qua hết và e nghĩ lấy nhau về mình sẽ thay đổi tính trẻ con của mình( e kém anh đó 10 tuổi) và thay đổi cách ăn nói của a đó( a ấy nói ra nhiều câu làm e thấy tan nát hết lòng). Nhưng càng đến ngày cưới e càng thấy mệt mỏi, a ấy sắn sàng so sành e với các cô người yêu cũ của a đó....


Bọn e có QHTD với nhau từ đã lâu, ko phòng tránh một biện pháp tránh thai nào mà sao e vẫn ko thấy có gì. E có nói qua với a đó và a đó cũng nhận thấy rằng a cảm thấy a có vấn đề về con cái. Em mang cái băn khoăn của e đi hỏi chị người iu cũ của anh( trước kia e và chị ấy nói chuyện với nhau bthường vui vẻ, nhưng chị ấy nhắn tin cho a đó nhiều quá nên e đã nói thẳng và giờ ko còn nc với nhau nữa). Chị ấy nói rằng trước đó chị ấy và a đó cũng vậy, cũng cố để có đứa con và để cưới nhưng ko thấy. Giờ chị ấy lấy chồng và đã có con. E đã đi khám bác sĩ về em và E ko có vấn đề gì về sức khỏe sinh sản. Có thể là do a đó thật. Nhưng e vẫn hy vọng lấy nhau về cho a đó đi khám và nếu khó khăn thì cố gắng chạy chữa... có tình yêu sẽ vượt qua tất cả. A đó ko chịu đi khám và nói đến vấn đề đó thì a ấy tự ái.


Gần đến ngày cưới rồi, các thứ đã chuẩn bị xong hết, e thấy e vội vàng quá e vẫn còn trẻ( e sinh năm 85). Bây giờ e thấy hối hận rồi, bây giờ e phá bỏ tất cả thì chỉ khổ bố mẹ em, khổ bố mẹ a ấy( gia đình a ấy rất tốt). Em fải làm sao bây giờ, nói chuyện thì a ko chịu nói, ko bao giờ nghe điều gì cả.... Chán quá.