Tôi là một người đàn ông thành đạt, đẹp trai và có khả năng tài chính vững vàng. Gia đình tôi tương đối giàu có và cha mẹ đẻ cũng cho tôi nhà cửa, đất đai cộng thêm vốn làm ăn. Hồi chưa lập gia đình, tôi luôn có rất nhiều bóng hồng xinh đẹp theo đuổi nhưng cuối cùng đã chọn một người con gái có nhan sắc trung bình, tuổi không còn trẻ vì thấy cô ấy hiền lành và gia đình hai bên khá môn đăng hộ đối.


Tôi có nhiều tài lẻ như ca nhạc, hội họa, nhiếp ảnh, hài hước và đặc biệt nổi trội về về công nghệ. Khi còn độc thân, tôi nghĩ các cô gái đến với tôi cũng vì những lý do đó. Ngoài ra, một hình thể cường tráng và nhiều danh hiệu thể thao của tôi có lẽ cũng là một điểm thu hút phái đẹp. Tuy nhiên tôi lại chọn một người vợ có vẻ như không có gì ăn nhập với những điểm mạnh đó.


Vợ tôi sinh trưởng trong một gia đình nền nếp và cũng có của ăn của để. Bản thân cô ấy cũng được du học ở nước ngoài và khá thông minh, tuy nhiên cũng phải thừa nhận cô ấy không được lãng mạn cho lắm. Sống trong sự bao bọc của bố mẹ, vợ tôi hầu như không phải làm những việc lặt vặt trong nhà. Vì thế, kỹ năng nữ công gia chánh của vợ tôi cũng chỉ ... thường thường bậc trung. So với tôi, trình độ của cô ấy chỉ ngang bậc học trò.


Tôi sống rất trách nhiệm, kiếm tiền cho cả gia đình tiêu xài thoải mái. Hàng ngày, hết giờ làm việc, thay vì la cà với đám bạn ở quán bia hay tụ tập chơi thể thao, tôi luôn trở về nhà dọn dẹp, chơi với con và nấu ăn cho cả nhà. Chúng tôi có 1 cậu con trai rất kháu khỉnh và thông minh đang học ở một trường mẫu giáo tư nhân danh tiếng. Vợ tôi vì bận công việc ở một cơ quan tài chính nên thường về nhà muộn. Khi về đến nhà, vì công việc căng thẳng nên cô ấy chỉ muốn nghỉ ngơi. Vì thế, tôi gắng sức làm tất cả những việc lặt vặt, kể cả nấu cơm rửa bát để vợ tôi vui lòng.


Tôi chưa bao giờ phàn nàn về những chi tiêu của vợ, mặc dù biết cô ấy mua nhiều thứ không cần thiết và lãng phí. Tôi chỉ nghĩ rằng nếu có thể làm vợ vui lòng thì mất đi một ít tiền cũng chả sao.


Công việc của tôi vô cùng áp lực. Tôi tham gia nhiều dự án trong và ngoài nước nên quý trọng từng giờ trong ngày. Ngược lại, vợ tôi không bao giờ phải suy nghĩ tới công việc sau giờ hành chính. Đến tối, ngoài việc ăn tối và làm vài việc lặt vặt, cô ấy không phải làm gì mệt mỏi cả. Tôi ao ước vợ có thể hiểu được nỗi khổ sở khi phải đối mặt với những deadline của các dự án hay khi bị đối tác "hành" nhưng có lẽ ao ước cũng chỉ là mộng mơ mà thôi. Vợ tôi rất hiếm khi giúp tôi những việc lặt vặt, tất cả những gì cô ấy thích làm là ôm máy tính bảng đọc tin tức và tìm kiếm hàng độc từ các shop trên mạng.


....


Tôi hy vọng những tâm sự tiếp sau đây sẽ giúp tôi giải tỏa xì-trét và yêu vợ hơn...