sau bao ngày vất vả vật vờ để giúp mình thoát ra nỗi "ám ảnh chồng NT", rồi cuối cùng ko kết quả :((, mình vẫn bị bế tắc, đầu lúc nào cũng muốn nổ tung ra, sức khoẻ thì suy nhược, ngày càng gầy ốm :((


hôm nay mình lại "lảm nhảm" chuyện gđ, mong các mẹ ném gạch, ném đá cho em u đầu, mẻ trán mà tỉnh ra dùm cái :((


tình hình nhà tớ chắc mọi người cũng từng "lướt qua", bao năm rồi mình vẫn thế, chẳng thay đổi đc gì, nếu có thì bây giờ mình ko còn bủn rủn tay chân khi thấy tin nhắn NT3 gửi cho hắn, ko còn khóc lóc vật vã khi hắn mất tích với NT3 nữa, ko còn gọi điện khi hắn đi, nhưng mình vẫn ko thay đổi đc chính mình, ko thể sống lạc quan hơn, vui vẻ hơn :(


người mình luôn gọi là chồng, dường như cái tính trăng hoa của hắn 1 phần do di truyền, 1 phần cũng là bản tính, ko thay đổi đc, ko con này cũng con khác, và cái con NT3 hiện tại nó luôn làm mình mệt mỏi :(


biết là chồng NT, lỗi 1 phần cũng dzo người vợ, nhưng đại đa số thì do đàn ông, chứ NT3 nó cũng bị lừa thôi, và NT3 hiện tại của hắn cũng vậy, lúc đầu yêu hắn, nó cũng ko biết hắn có gđ, nhưng ko biết sao nó biết, rồi vào face chọc mình, tính mình vốn đa nghi, nên cũng tra và cuối cùng cũng phát hiện ra ả ta là ai, khi biết ả là NT3, mình đã gọi điện, ăn nói cũng nhẹ nhàng, lịch sự, những tưởng khi biết hắn có vợ thì ả sẽ lui vì dù sao ả cũng là người học thức, còn trẻ, nhưng mọi thứ ko như mình tưởng, mối quan hệ của họ lén lút cho đến giờ đã 3năm.


3 năm trôi qua, mình luôn mệt mỏi, nhưng dường như mọi thứ mình làm với ả cũng ko tác dụng gì, vì người buông hay ko là thằng c mình. Còn giờ đây, mối quan hệ của họ dường như rất khắng khít, chúng nó cứ nt cho nhau xưng ô.x, bà xã, thấy mà mệt cả người.


có thể mọi người cho mình là đứa nhu nhược, ngu ngốc, và mình cũng công nhận thế, ck lừa dối nhiều thế mà đến giờ mình vẫn chung sống với hắn, và sinh cho hắn 1 đứa con vừa tròn 15tháng.


có 1 điều mình luôn thắc mắc về NT3 này, cô ta nhắn tin bảo mình "hắn yêu cổ, và họ đang cùng nhau xây dựng tương lai", rồi lại doạ mình "coi chừng ăn ngủ chung với tờ giấy kết hôn" , lý do ả doạ mình vì ả và hắn cùng nhau làm rất nhiều viẹc, nào là mở cafe, xong dẹp tiệm, giờ chuyển qua cái khác, nhưng tương lai mình nghĩ chắc nó cũng như cái cafe thôi :(.


mình thắc mắc, nếu như theo những gì họ trao đổi qua mail, nếu hắn yêu ả thật lòng thì sao hắn còn gắng với mình cho đến giờ, vì mình sẵn sàng buông nếu hắn yêu cầu, mình cứ mãi suy nghĩ về mối quan hệ của họ (cái này là quá rảnh), sao yêu nhau ko khăn gói ở chung với nhau đi, mình cứ thấy hắn dường như lợi dụng ả, vì ả có vẻ ngoài ko dễ nhìn cho lắm, vì hắn là mối tình đầu, cũng là người đầu tiên ả trao cái ngàn vàng, nên mình cứ nghĩ vì thế mà ả ko dám buông hắn, sợ buông hắn rồi, người tiếp theo sẽ ko chấp nhận đc ả, mình nghĩ hắn lợi dụng ả vì công việc, vì chỉ có ả mới chấp nhận làm mọi thứ hắn yêu cầu, kể cả nghĩ học, nghĩ làm để đi theo hắn, nhưng bọn họ chỉ đi giờ hành chính, còn tối và cuối tuần thì hắn ở với mình :(.


còn với mình thì xưa nay mình vốn là đứa sống nội tâm, nhút nhát và ít nói, nên 2 vc ko chia sẻ cho nhau đc j, gần nhau là khắc khẩu, xa nhau là nhớ, cứ thế, mỗi lần có mâu thuẫn hay j, mình lên tiếng thì hắn bỏ đi, mình muốn rõ ràng thì hắn nổi khùng rồi mất tích, cứ thế, bao mâu thuẫn, bao ức chế mình cứ giữ trong lòng, để rồi hôm nay mọi thứ vẫn ko thay đổi đc, mình thì sau khi sinh con, sức khoẻ yếu hắn đi, rồi ko đi làm, vì nhà cho muốn con 2t mới đc gửi nhà trẻ, sau đó mình muốn đi đâu thì đi, ức chế lắm, nhưng đành chấp nhận, thế là mình thành đứa ăn bám nhà chồng, cái j ba má chồng cũng lo, còn thằng ck thì tiền bạc lo làm ăn (vì mọng hắn rất cao, muốn là thầy chứ ko muốn làm thợ).


còn hiện giờ, mình và chồng dường như im lặng với nhau, có nói thì chuyện con cái, or chuyện tào lao của bạn bè, chứ chả bao giờ hắn chịu ngồi lại nói chuyện vợ chồng với mình....còn tình nhân của hắn thì, rất tâm lý, ko níu kéo, luôn giúp hắn hoàn thành tốt công việc của hắn, ko lằng nhằng, càm ràm như mình ,mà mình nghĩ cũng phải, khi xưa yêu nhau, mình cũng đối xử thế với hắn, còn giờ là vợ chồng, mọi thứ trở nên nhàm chán, ko còn j gọi là hấp dẫn cả.


haiz....câu chuyện của mình lơ tơ mơ quá phải ko, nghĩ sao viết vậy :(( vì đang bị khùng