Chào ace diễn đàn rất cảm ơn mọi ng nếu dành thời gian đọc hết những tâm sự và suy nghĩ của tôi. Văn ko hay cũng chưa bao giờ viết bài chỉ là không thể chia sẻ cùng ai cả nên mượn trang này mong mọi người giúp tôi vượt qua khó khăn này, đôi khi những lời nói động viên lại giúp con người ta tự tin trở lại.



Tôi và vợ quen nhau vào ngày mà các cặp tình nhân bày tỏ tình yêu với nhau của năm 2012.


Khi đó lần đầu gặp thì tôi biết mình đã yêu em tự hứa với bản thân mình sẽ đánh cắp dc trái tim e sẽ che chở bảo vệ em suốt cuộc đời này.


Chúng tôi bắt đầu yêu nhau sau 1 tháng tìm hiểu va về sống với nhau sau 4 tháng có thể các bạn nghĩ tôi đã quá vội vàng nhưng thật sự tôi chỉ muốn cô ấy là vợ mình ngay lập tức thôi.


Em 1 giáo viên mầm non cái nghề mà không chồng nhiều con còn tôi vẫn là 1 thằng sinh viên công nghệ thông tin khô khan, khi yêu có những tháng ko có nổi 5000 để đi xe buyt sang chỗ e chơi lóc cóc đi bộ hàng cây số mùa hè sang đến nơi như tắm vậy nhưng e vẫn tươi cười vui vẻ vì được gặp và tôi cũng vậy. Cả 2 lúc đó đều ngây thơ chỉ biết yêu mà không qtam đến vật chất những cái hào nhoáng của xã hội như bây giờ .


Khi bắt đầu dọn về ở chung cũng vẫn cùng nhau ăn cơm rang mì tôm không kêu than gì cả lúc đó có lẽ lag khoảng thời gian mà tôi thấy hp nhất cho tới bây giờ, sau 6 tháng vk tôi có thai lúc đó cô ấy thật sự rất sợ tôi cũng vậy , e nói 1 câu :" anh ơi giờ làm sao đây e sợ lắm " vài dòng suy nghĩ chạy qua mình có con .... Làm sao đây bố mẹ biết thì sao , cs khó khăn tnay cưới về có ở được cùng nhau không. Nhưng mình hứa gì khi yêu cô ý nhỉ " anh sẽ chăm sóc bảo vệ em , luôn bên cạnh những khi e cần, cho dù cả tgioi này ghét bỏ em chỉ cần em còn yêu anh, còn cần anh anh sẽ vẫn bên e" ngay lập tức tôi nhấc điện thoại lên gọi về cho mẹ " mẹ ak Y có thai rồi bố mẹ cho con lấy vk nhé" mẹ tôi lặng đi 1 lúc và nói " thế bây giờ biết nói với bố con làm sao " ông là ng làm kinh tế chính trong gia đình nên có phần gia trưởng và rất khó tính . Bố đã ko chấp nhận chuyện của tôi vì lúc đó tôi còn lông bông còn thiếu suy nghĩ cũng phải ko trách được ng làm cha mẹ .


Thế là tất cả tiền ăn học của tôi bị cắt bố muốn tôi phải về nhà nhưng làm sao tôi có thể bỏ rơi ng con gái tôi yêu vào lúc này chứ, cả 2 vẫn sống cùng nhau vẫn vui vẻ cố gắng để đợi sự đồng ý từ 2 phía gia đình tôi. Dù có con vẫn phải ăn uống thiếu thốn thật sự lúc đó tôi mới thấy đồng tiền quý đến mức nào. Rồi vk tôi cũng không chịu được áp lực từ 2 phía bên gia đình cô ấy suy nhược và bị sảy thai cái ngày đưa vk vào viện vì sảy thai tôi chỉ biết ngồi ngoài hàng ghế chờ khóc thật to tại sao lại thế này sao mày vô dụng thế này , mày đã hứa sẽ chăm sóc tốt cho cô ấy cơ mà.


Không lâu sau khi biết chuyện 2 gd cũng lên thăm vk ck tôi và có lẽ họ cũng biết họ đã tạo áp lực quá lớn lên vc tôi , chúng tôi cưới nhau vào đầu năm 2013.


Sau khi cưới chúng tôi có thêm 1 bé trai đến nay cũng dc 2 tuổi rồi rất đáng yêu, vk tôi sau khi cưới thì làm ở quê còn tôi vẫn bươn chải trên hn vì chưa xin dc việc ở nhà. Tuần nào tôi cũng về nhà ko sót 1 tuần nào cả chỉ để nhìn thấy 2 mẹ con dc nghe 2 ty của tôi nói và dc ôm họ ngủ là đủ hp lắm r dù rất mệt mỏi sau quãng đường xa, nhưng dạo gần đây tôi thấy vk mình hay gắt gỏng hay thờ ơ trc mình.


Tôi tự hỏi mình chắc tại vk tôi thiếu thốn tc k dc qtam như khi cả 2 còn ở với nhau .


Cho đến hôm nay khi dắt con đi ra khu vui chơi , ng bán vé hỏi" ơ anh là bố thằng bé ak em tưởng anh béo béo" thật sự tôi đứng hình thằng cu 2 tuổi ( nó rất thông minh nhé ) cũng lặng theo toii hỏi thế chắc là chú béo béo tóc vuốt keo hả e, thằng bé vâng hỏi con mình thế đây là bố cháu hay chú vậy. Con tôi nhìn tôi khóc oà lên ôm chầm lấy tôi và k muốn nhìn ai cả, thật sự cái cảm giác thất bại này sỉ nhục này đau đớn này tôi khó mà quên được .


Khi về tôi có hỏi vk nhưng vk chối bay , đêm tôi nhờ bạn điều tra tin nhắn sdt hay ll kể cả tin nhắn đã xoá. Thật kinh khủng cô ấy đã ngoại tình với ck của đồng nghiệp cô ấy tôi có hỏi thì cô ấy bảo mới qh với nhau 2 lần đó là số lần tôi dc nghe và tôi cũng ko muốn biết là bao nhiêu nữa rồi . Không kiềm chế dc tôi đã dùng hết sự tức giận tát cho vk mih 1 cái và nói sao khốn nạn thế này sao anh lại khốn nạn vậy em anh chưa bao giờ chưa khi nào giám nghĩ a sẽ có ai ngoài em vậy mà hôm nay những gì anh nhận dc là đây sao. Vk tôi chỉ khóc tôi cũng khóc thật sự là ctrai nhưng chắc k ai có thể chịu dc nỗi đau này, tôi bảo ctay con tôi nuôi cô ý đồng ý xong vào nhà vệ sinh đập đầu liên tục vào tường . Thật sự lúc đó tôi k biết mình phải làm gì nghĩ gì " em có chấm dứt dc k, anh muốn em nghỉ việc và a sẽ tìm cv khác cho e" vk tôi nói có 2 thứ cô ý k thể vứt bỏ là gia đình và công việc khó khăn lắm mới xin được ở quê.


Sau 1 ngày suy nghĩ tôi đã đồng ý cho cô ý đi làm tiếp và k dc đi chơi k bạn bè k mạng xã hội.


Cô ấy nói xin hãy tin e em sẽ chấm dứt hết và ko bao giờ làm anh buồn tnay đâu . Nằm nghe bản nhạc bức tranh từ nước mắt mà tôi khóc theo từng câu trong lời bài hát.


Thôi vì con vì còn yêu vì gia đình bé nhỏ tôi sẽ bỏ qua cũng vì tôi xa nhà bận cviec k chăm lo qtam được cho vk mình. Thôi ko sao cố lên hãy tin vk mày 1 lần đi đây đâu phải ng mà mày biết .


Cho đến hôm nay tôi vẫn lo sợ sẽ phải chịu nỗi đau này thêm 1 lần nữa , nếu có thế thật chắc tôi k còn đứng vững k còn mở được mồm mất thật sự tôi rất đau đớn khi ng mìh yêu g mà mình tin tưởng ng mà mình mong đến cuối tuần thật nhanh để về ôm lấy lại phản bội tôi như thế này .


Theo ace tôi nên làm sao để vượt qua chuyện này liệu ng cgai khi đã có lần thứ 1 sẽ k có lần t2 k????



Gởi từ ứng dụng Webtretho của vohonvosac