Chồng:
Hi em,
Trong cuộc sống này còn có nhiều điều không được như mong muốn!
Anh nghĩ là anh chưa chửi mẹ bao giờ cả, chuyện nói tục văng bậy thì đến những người lớn hơn mình thi thoảng vẫn văng!
Đôi khi việc đó là xả stress của mình nhưng có thể dẫn đến stress cho người khác!Anh sẽ không bao giờ văng bậy và nói tục trước mặt em nữa!
Anh thật buồn vì hình như mình càng cố gắng thì vợ càng xa mình, đó thâm tâm anh nghĩ!
Có lẽ anh phải chốt với em những điều sau về anh coi như là thông báo những việc biết trước để có thể ko phải trách móc nhau nữa:
-
Công việc: anh đi làm từ từ 7h30 đến 17h30 hàng ngày (cả thứ 7), trong trường hợp anh phải đi khách hàng anh sẽ thông báo cho em biết để em có thể đón Tôm thay anh hoặc anh chủ động nhờ người đón dùm và định sẵn sẽ là 22h00 anh có mặt ở nhà và vẫn ăn cơm bình thường.Trong trường hợp đi công tác thì mẹ con em ở nhà cố gắng trông nhau và cứ ăn cơm trước không phải chờ anh, nếu có điều kiện thì cứ để phần cơm cho anh.
-
Việc nhà: anh sẽ chỉ làm những việc sửa chữa điện nước, cửa,.. không nấu cơm, giặt giũ, không làm gì khác. Anh sẽ phụ trách Tôm, Tép do bác giúp việc, còn em đi làm bận bịu thì về nghỉ ngơi.
-
Các công việc khác: sẽ có thông báo sau
Cám
ơn
nhiều,
phải chốt với em những điều sau về anh coi như là thông báo những việc biết trước"
để làm gì, tôi có làm việc đó với anh đâu? Trong khi điện thoại anh 2 tay 2 cái, 1 cú điện thoại cho vợ chỉ mất có mấy trăm đồng mà anh cũng không gọi. Nếu hôm anh đi Lạng Sơn, anh bấm máy và chỉ cần nói " giờ anh mới về đến... em cứ ăn cơm trước đi,(hay đợi anh về ăn cơm nhé)" thì có ảnh hưởng đến sự oai phong của anh tí nào không? Có pfhải nó tốt đẹp hơn không?
Giờ anh lại cònđịnh sẵn: "trong trường hợp anh phải đi khách hàng định sẵn sẽ là 22h00 anh có mặt ở nhà và vẫn ăn cơm bình thường.Trong trường hợp đi công tác thì mẹ con em ở nhà cố gắng trông nhau và cứ ăn cơm trước không phải chờ anh, nếu có điều kiện thì cứ để phần cơm cho anh".
Tôi thấy việc này không đáng! Từ trong suy nghĩ anh đã làm cho mọi việc tồi tệ hơn rất nhiều!
Tôi cũng không cần anh phải đến mức: "Anh sẽ phụ trách Tôm, Tép do bác giúp việc, còn em đi làm bận bịu thì về nghỉ ngơi. Các công việc khác: sẽ có thông báo sau". Nếu là thế này thì tôi là nguời thừa trong ngôi nhà à? Công việc của anh rỗi rãi lắm à? Anh khỏe khoắn lắm sao? Anh không cần đến tôi trong ngôi nhà này nữa phải không?????
Tôi cũng chẳng cần anh phải thông báo gì hết. Tôi mệt mỏi lắm rồi!
Đến giờ này mà anh vẫn còn có được những suy nghĩ, dự định như vậy thì thật tôi cũng chả biết nói gì nữa!!!