e lập topic này mún chia sẻ cùng các mẹ về cuộc sống hôn nhân của mọi ng sau 2 năm hoặc hơn, mong mọi ng cùng trải lòng chia sẻ cùng em :x


Dạo gần đây e có nhiều tâm sự quá mà bạn thân ko có, cũng chẳng bít chia sẻ với ai ... up lên fb vài câu thì lại liên quan đến nhiều ng trong gia đình hỏi xem vì sao thế này tại sao thế kia :( ... đành lên đây tâm sự với các chị em.


12/3 vừa rồi là tròn 2 năm ngày cưới của em,hôn nhân của e diễn ra hết sức là bình thường, tháng 6 năm ngoái gđ e chào đón 1 cô công chúa-cảm giác có con thật khác, hạnh phúc vì đc làm mẹ nhưng cũng từ đó hình như cảm giác làm vợ của em ko còn. E lấy chồng xa nên đầy tháng là ông bà ngoại về đón 2 mẹ con lên quê 1 tháng,rồi lại về nội 1 tháng sau rồi lại về ngoại 2 tháng :D ( định 1 tháng nhưng con em ốm đi viện nên k về nhà đc, phải ở lại thêm 1 tháng) .... mỗi lần e về quê chồng chẳng gọi điện hỏi thăm con cái ra làm sao hết. có khi cả tuần chẳng thèm gọi điện, e thì về cg chẳng để ý.... mãi đến lần con đi viện mà ck vẫn k ý kiến gì là lên thăm hay ko. Mọi ng thì cứ hỏi chồng đâu, bố nó đâu sao k thấy ... e phải trình bày là e về ngoại,bố cháu bận đi làm- làm ăn mà con ốm đi viện k đến thăm nổi 1 lần chắc...:( những lời nói đấy cứ xoáy vào lòng em. E gọi điện khóc lóc trách ck k quan tâm đến con, con nằm viện gần tuần rồi mà k thèm lên thăm, điện thoại gọi đc 2 cuộc, viện lý do là đi làm về mệt mỏi,công việc k thuận lợi... Thỉnh thoảng e cg hỏi công việc thế àno thì bảo vẫn bt thế mà đến lúc này lại bảo k thuận lợi :)- BUỒN! Rồi đến hum thứ 6 hay thứ 7 con nằm viện cũng mò lên với con đến hum con ra viện ( nằm viện 10 ngày) lại về đi làm. E cg k còn trách cứ gì vì thấy lên cg chịu khó bế con, chơi với con...


Đến lúc e về nhà mới hay ck bỏ việc ở chỗ làm (đang làm cùng anh bạn thân)mấy tháng nay rồi, thế mà ngày ngày vẫn đi đi về về như ko.:) Nói chung là e sinh t6 thì t8 nghỉ việc, rồi cuối năm đùng 1 cái bảo đi HN làm ... nhà e cản mãi ko đc, vì e ở nhà vừa con nhỏ lại mẹ chồng già (74 tuổi) ck e lại là con 1... nhưng ck vẫn quyết đi. "Uk thôi, cần! đi mẹ đi, ở nhà cg như ko thôi" trong lòng e đã tự nhủ như thế ... con đc 6 tháng thì e đi làm lại. May mà trời thương nên con gái e ngoan ngoãn lắm, bà nội ở nhà trông cháu cg đỡ khổ.... TỪ ngày ck nghỉ việc ở chỗ cũ đến tận bây giờ chưa mang đc đồng tiền nào về cho vợ. :) a bảo đi làm HN vì ở HD khó kiếm ăn quá,(trong khi khu CN thì đầy ra, ng ta ở khắp nơi đổ về mà mình thì lại đi)nhìn thấy vợ con k đủ ăn đủ mặc thấy bức bối khó chịu, làm thằng đàn ông như vậy thì k đc này nọ....


Ck nợ nần linh tinh mà e k bít, chẳng bít vay làm gì và vay lúc nào, chỉ bít từ ngày cưới nhau về vẫn chưa trả hết nợ, chỉ mấy chục triệu thôi nhưng vừa làm vừa lo trả nợ vừa ăn thì cứ nhay nhắt mãi mà lương thì có cao gì đâu. Hồi mới cưới ck còn lấy sợi dây của hồi môn của e mang đi cầm để trả nợ mà k nói vs e lời nào :) e cg bỏ qua. Rồi đề đóm lằng nhằng nợ linh tinh, e cg bỏ qua. Vì ck và mẹ chồng đối vs e rất tốt. Nhưng độ gần 1 năm nay, e thật sự cảm thấy chán ck kinh khủng khiếp khi phát hiện ra hết chuyện này đến chuyện kia của chồng. tiền bạc nhập nhằng là e rất ghét- e cg nói nhiều rồi nhưng anh ý chẳng bao giờ để tâm. Đặc biệt có điểm cá biệt là k bao giờ tâm sự với vợ, :) a bảo từ xưa a quen như thế rồi, k bao giờ tâm sự vs ai đặc biệt vs e vì sợ e buồn và suy nghĩ...


Gần đây e rất hay nghĩ về những kỉ niệm cũ vs ng yêu cũ, tự nhiên e thấy yêu ng đó chưa hẳn đã là sai lầm ( dù ng ta trong khi yêu e vẫn cưa cẩm tán tỉnh đứa khác) nhưng mối tình đó để lại trong e quá nhiều kỉ niệm. E k phải mún tìm lại ng đó để gì gì mà chỉ đơn giản là nhớ lại ngày xưa thôi. Nhớ lại mới thấy e vs ck chẳng có kỉ niệm gì nhiều, vì yêu xa nên kỉ niệm chỉ là những cuộc điện thoại cả đêm mà thôi... Có phải lấy anh là sai lầm của em? Có phải e lấy a vì ngộ nhận là yêu anh? E cg k biết nữa, giờ đây e chỉ sống vì con thôi còn chồng thì đi làm HN mấy ngày mới gọi điện 1 lần :) e cg k quan tâm nữa. Tự dặn lòng thế mà sao e buồn thế này?


E bán than hơi nhiều.Cảm ơn mọi ng đã mua than của em :D