Cuối cùng mình cũng đã bước chân đến tòa án, nộp hồ sơ và đợi tòa án thụ lý. Chiều nay, tòa gọi, hẹn chiều thứ hai lên giải quyết. Cảm giác thế nào nhỉ! Hẫng một cái, buồn và trống rỗng. Ko muốn gặp ai, ko muốn tâm sự cùng ai, cũng chẳng muốn đi đâu, về nhà với hai đứa trẻ đang rất cần mẹ, thấy lòng bình yên, ấm áp, và nỗi buồn cũng nguôi ngoai.


Ai đã từng theo dõi topic, Có nên xử lý ng thứ ba, Kết cục ly hôn... đó là những tâm sự, những trải lòng của mình trên đó.


Hơn 6 tháng ly thân, ngày hết tết đến rồi, mình muốn khép lại một năm cũ đầy đau buồn và nước mắt. Quãng thời gian ly thân như mọi ng đã nói mệt mỏi và chán chường. Tuy cảm giác gd vẫn còn đấy nhưng sao lòng lại ko vui.


Ko phải mình ko còn chút tình cảm nào với chồng, cũng ko phải mình ko muốn hy sinh vì con để cho chúng có một gd đầy đủ. Nhưng quả thực mình sợ phải quay lại sống những ngày qua, với ng chồng có quá nhiều khác biệt với mình. Mình sợ vẫn ko thể quên đuwọc những gì a ta đã gây ra cho mình, ko thể quên ng đàn bà đã chen chân cố tình phá nát gd mình. Ko thể sống tiếp vì môi trường sống, công việc của chồng quá phúc tạp và ko cùng con đường với mẹ con mình. Mình đã cố gắng để cho chồng một cơ hôi. Nhưng dường như chồng mình ko biết quí trọng điều đó, thỉnh thoảng vể nhà thăm con rồi lại đi biền biệt. Chẳg lẽ mình phải chịu cảnh mang tiếng có chồng mà vẫn cô đơn lạnh lẽo suôt mùa đông này sao? . Mình thương thân mình chẳng đến nỗi nào mà lại lỡ dở cuộc đời, hận ng đàn ông ko biết quí trọng những gì đag có, hận bản thân đã yêu và lấy chồng hoàn toàn do cảm tính để bây giờ khổ mình, khổ con, bố mẹ đau lòng. Mình mong nhanh chóng chấm dứt chuyện này, nhưng liệu khi cầm tờ quyết định ly hôn trên tay, mình có vượt qua được ko nhi!, vì dù đã vật vã, đã chuẩn bị sẵn tinh thần, đã quen với cs chỉ có ba mẹ con, mà sao vẫn thấy chán chường cs thế. Hãy cho tôi nghị lực, niềm tin và sức mạnh để tôi có đủ can đảm dứt khoát một lần mà không phải rơi thêm nước mắt,liệu có được ko?:Crying: