buồn và k có người để chia sẻ ,đành viết vài dòng tâm sự .Chồng mình đối với mình rất bình thường có lẽ lấy mình k như a ta mong muốn ,gđ mình bình thường đợt mình cười là năm 2009 ,đc bố mẹ cho 1cây vàng ,và 20tr .mình chẳng nghĩ j bố mẹ cho bao nhiêu mình nhận bấy nhiêu ,lúc đầu a ta đối sử tốt lắm cái gì cũng nhường mình.chỉ đến khi ra ở riêng a ta đc bme đẻ cho 250tr tiền vốn kinh doanh .ở nhà quê đó là 1 con số k hề nhỏ .thấy nhà mình k cho j a ta bắt đầu nói cạnh khóe mình ,mình ngu k hiểu j khi a ta tỏ rõ thái độ là bme mình gọi ăn cơm a ta đều từ chối kêu bận.mình mới hiểu .trong lúc khó khăn k vay dc tiền mẹ mình đứng ra vay hộ nhiê ù lần lãi tất nhiên mình phải trả n bà vay đc lãi suất thấp .vay mà chưa bjo a ta nhớ ơn.rồi mình có bầu mình vẫn làm các việc vặt vì đây là làng nghề mà làm đến lúc đi đẻ luôn nắng vẫn k nghỉ vì mình sợ a ta nói là m có giỏi thì đi mà kiếm tiền tức chửi ăn bám đó .kinh tế bắt đầu khá lên vì làm ăn gặp thời .mình đã cố gắng làm để ngày 1 đông khách mua buôn.sổ sách mà sai thi bị chửi còn a ta sai thì chẳng ai nói gì. jo trong tay 2vc cg có tý vốn vậy mà chỉ cần xểnh ra là a ta nói vdụ như con gái đi lấy chồng là hết trách nhiệm ,day nhà có con mà k lo đc ,mày xem lại mày mày là ai mày có cái j ... .khi mọi người nói chuyện vui ....nhục lắm n cố chịu ,mình và a ta chẳng bao giờ nói chuyện dc với nhau vì k hợp .Chồng j mà toàn dình mình sơ hở câu nói là đá xoáy cạnh khóe đểu hơn người ngoài ,mình chưa bao giờ biết đòi hỏi a ta cái j vì mình biết a ta là kẻ chỉ biết đến bản thân thôi ,1kẻ gia trưởng luôn nghĩ mình là hơn người .giờ mình đang mang bầu có thể nguy hiểm tính mạng n chưa bjo đc nghe 1lời tử tế quan tâm của chồng .mình chán lắm .mình chẳng còn cơ hội để làm lại từ đầu nhiều lúc nghĩ giá như thời gian quay trở lại mình sẽ k lấy a ta mà lấy cái bằng cđ xin việc và đi làm .và không nên nghe lời bme .để giờ khổ cg k biết kêu ai .tự trách mình quá vội vàng .nói chung nhục lắm ,làm dâu thì bị ăn cơm thừa canh cặn ,làm vợ thì chỉ là cái máy đẻ và làm việc (đẻ đứa thứ2 mổ vừa từ viện về đặt con xuống giường đã gọi ra bán hàng ....)đến tên con còn k có quyền đặt .ô bố c đặt tên gì là a ta đặt tên đó .nhục như con chó .nói a ta cg k thèm quan tâm .nhiều lúc sống k bằng chết .đúng là sai 1ly đi 1 nghìn dặm .


Gởi từ ứng dụng Webtretho của anhtranglunglinh_90