Ai cũng nói về sống bên ngoại sướng thân con gái nhưng bản thân em lại cảm thấy mình khổ mà không thể kể với ai hết. Chuyện bắt nguồn từ ngày anh rể chiếm đoạt được tài sản, chính là căn nhà thờ vc em ở cùng với bm ck, và đuổi cả nhà ra đường, lúc đó em mới về làm dâu được 3 tháng. Chẳng hờn trách gì gia đình ck, em an ủi bm ck và đề nghị ck dọn về ở nhà ngoại để tiện việc đi làm vì bm ck định dọn về quê cũ sinh sống và nhà ở quê khá xa nơi làm của vc em. Ngày em sinh con đầu lòng, công việc làm ăn của ông bà ngoại sa sút nên sau sinh em đề nghị bà ngoại ở nhà chăm sóc con em, sau 6 tháng, em quay lại làm việc và gánh toàn bộ kinh tế gia đình bên ngoại nhưng em không cho ck biết chuyện này, em nhận thêm 2, 3 việc nữa để có thêm thu nhập nên em gần như không có nhiều thời gian bên con. Có nhiều hôm mệt lả người mà vẫn phải căng mắt trước màn hình máy tính làm việc, tối lại thức chăm con cho ck ngủ thẳng giấc cả đêm, em thấy mình khổ sở vô cùng.


Ck em làm nhân viên văn phòng nên lương rất lâu lên, mà có lên thì cũng rất ít. Ck em cũng là người chịu khó làm ăn nên 2 vc bàn nhau mở 1 quán ăn để kiếm thêm tiền, kết quả không như mong đợi, quán ăn không phát sinh lời và mỗi tháng đều phải bù lỗ tầm 2, 3 triệu. Ông ngoại là đầu bếp của quán vì ông ngoại nấu ăn rất ngon, việc cộng tác chung giữ ông và ck em khiến mối quan hệ cha vợ-con rể trở nên ngày một xấu đi. Quán không phát sinh lời, ông xót tiền và đổ lỗi cho ck em là ko biết kinh doanh, ko làm được gì cả nhưng mọi lời chê bai ông đều chỉ nói với bà ngoại và em. Dần dà, bà ngoại cũng không vừa mắt ck em.


Bản thân ck em cũng có rất nhiều khuyết điểm, tính đểnh đoảng và không ở sạch sẽ, anh ấy thường xuyên để quên đồ, quên tắt đèn, quên vứt rác, lười tắm rửa kĩ lưỡng. Tất cả các khuyết điểm của ck không qua được mắt bà ngoại, ngày 1 chút, bà ngoại đến hiện tại gần như săm soi từng ly từng tý tính cách của ck em, càng lúc càng khuyếch đại khuyết điểm. Mỗi lần nhìn thấy anh ấy coi điện thoại là bà sẽ cằn nhằn em, anh ấy mệt ngủ thì bà nói làm gì mà mệt. Em càng ngày càng cảm thấy ck mình chỉ toàn là khuyết điểm, không có cái gì đáng để yêu cả. Đỉnh điểm là bà ngoại nói thẳng với em rằng em như bông hoa lài cắm bãi cứt trâu vậy, uổng phí cho em. Có đôi khi em tự hỏi liệu là mình có lấy lầm chồng không?


Phải nói thêm là bà ngoại rất yêu thương con em, càng yêu nó bà càng ghét ck em. Ck em giữ con em thế nào, bà ngoại cũng không vừa lòng, chỉ cần nó e e vài tiếng là bà ngoại sẽ mắng anh ấy rất nhiều, em cũng biết anh ấy buồn nhiều nhưng thật sự em không dám nói một lời nào với ông bà ngoại vì em hiểu ông bà đã và đang hi sinh rất nhiều cho em.


Công ty nơi anh ấy làm hiện tại là do chị cả mở và hiện tại đang làm ăn không mấy suông sẻ, hằng tháng đều chậm lương của anh ấy, bản thân em xoay tiền cũng không dễ dàng gì, gần như là phải lo ăn từng ngày. Tháng trước ck em đòi cho chị cả mượn 10tr vì công ty đang thiếu hụt nhưng em không đồng ý và vc em đã cãi nhau to, không phải em ích kỷ mà vì nếu như cho mượn thì sẽ không có ngày trả lại và lỡ con em đau bệnh sẽ không có tiền xoay (ngày trước ck em từng lén đem tiền cho nhà nội mượn và giờ cũng chưa trả lại).


Hôm qua, khi em hỏi anh ấy phần lương còn thiếu tháng này có lãnh được 1 ít nào không vì em định ẵm con đi viện, anh ấy mặt mày chù ụ, khó chịu ra mặt, em cảm thấy mình giống như con ăn mày, chìa tay xin tiền ck trong khi gần 4 tháng này chỉ có mình em bỏ tiền vào quỹ chung, phần lương của anh ấy, tháng thì đem cho nhà nội mượn, tháng thì công ty thiếu hụt nên không lãnh được, tháng thì bù lỗ quán ăn.


Bản thân em hiểu rằng ai trong nhà cũng có cái đúng và cái sai nên em đành gồng mình lên chịu nhưng em tự hỏi mình sẽ chịu được thêm bao lâu. Giải pháp duy nhất là dọn ra ở trọ để níu giữ cuộc hôn nhân này nhưng dọn ra ở ngoài, ai sẽ giữ con em, nó có được chăm sóc chu đáo như hiện tại không?, kinh tế gia đình ngoại phải làm sao?, còn nếu vẫn ở nhà ngoại như hiện tại, em nghĩ không sớm thì muộn, vc em cũng sẽ chia tay nhau bởi lẽ mâu thuẫn và cãi cọ phát sinh liên tục và yêu thương thì cứ nhạt nhòa.


Em rất mong các anh chị có kinh nghiệm cho em lời khuyên.