Em đang bị stress từ khi sinh xong đến bây giờ, đang rất đắn đo ko biết mình có nên xin phép được ra ở riêng ko và ko biết nên mở lời như thế nào xin được các mẹ tư vấn giúp em2 vc e bằng tuổi và học cùng nhau từ khi còn bé. Gđ chồng em thuộc vào hàng khá giả, bố chồng đi làm bên Tiệp hơn 20 năm nay mỗi năm về thăm gđ 1 lần. Mẹ chồng em làm hiệu trưởng 1 trường mầm non điểm của thành phố. Nhà chỉ có chồng em và 1 em gái đnag học năm thứ 2 đại học. Vợ chồng em có được 1 thằng cu 6 tháng tuổi. Chồng e vừa học xong cao đẳng và đang học liên thông. Chưa đi làm j cả. Vì 2vc bằng tuổi nên e chịu vất vả 1 chút vì chồng em cũng mới có 25 tuổi chứ ko phải là vô công rồi nghề hay là bất tài. Em đang đi làm tại 1 trường đại học, ngoài ra còn có thêm 1 shop quần áo thuê nhân viên bán hàng(shop này do em tự tay gây dựng từ khi còn chưa lấy chồng, tự vay mượn và làm bằng chính bàn tay mình), bản thân em là người mạnh mẽ năng động ko ngại khó ngại khổ miễn là gia đình êm ấm. Từ khi cưới không có ai ghét bỏ hay có ác cảm j với em cả, bố mẹ chồng quý mến và tự hào về con dâu, dù có bầy bí nhưng em vẫn làm việc nhà và lo việc quầy quán đến tận tháng đẻ mới thôi, dù là việc nhỏ như rửa bát lau nhà dọn dẹp e cũng rất chăm chỉ mặc dù ngày phải ra ngoài làm việc nhà nước, cuối tuần lại vác cái bụng bầu đi lấy hàng xa bằng xe khách. E vẫn ko có thấy khó chịu j cả. Lúc mới cưới về được 2 tuần em cũng hỏi chồng em chuyện đóng góp tiền để MC đi chợ( vì em không còn có thời gian và MC e còn trẻ mới có 50t) thì chồng em bảo hết tháng thì gửi tiền bà sau. E cũng nghe lời. Thì mới sống đc 2 tuần thì em cô nhắn tin "nhắc nhở" là chị đóng tiền ăn cho mẹ chưa? Mẹ ngại ko nói với chị nhưng cứ than phiền với em suốt, bây giờ anh T( chồng em) chưa đi làm thì đóng 2 triệu sau này đóng 3 triệu! Em cũng hơi ngỡ ngàng vì mới lấy ck về chưa được 1 tháng, gđ chồng đã sợ em ăn bám hay sao. Em có thu nhập, đời nào em làm vậy. Nhưng tính em thoáng và phổi bò, rồi e cũng nộp tiền cho MC và ko nghĩ j cả. Lúc ấy em cũng đang đi học tốn kém, 2vc cùng đi học nâng cao, lại chỉ 1m e kiếm tiền, chồng em rất thương em nên bảo em tự lo tiền học còn a sẽ nói với mẹ giúp khoản tiền học của anh không 1m e lo không nổi. Mà chắc 1m e lo cũng ko nổi thật. Lúc chồng e xin tiền đóng kí học đầu tiên 2 mẹ con đã cãi nhau to vì MC ko muốn cho, e cũng rất ngại, vài tháng sau em phải nghỉ học vì bầu bí sắp đẻ ko theo học tiếp đc, e vừa nghỉ chưa đc 1 tháng thì MC đã bảo" bây giờ vợ ko đi học nữa thì 2VC tự lo tiền học cho nhau, tiền kì đầu mẹ chỉ cho vay thôi là tốt rồi, sau này có trả mẹ sau" . Vậy là từ đó e lo cho ck đi học luôn từ A-Z.Mọi chuyện chỉ vậy thôi thì cũng ko nói, mặc dù MC e cũng là người lo vun vén nhà cửa, đồ ăn thức uống lúc nào cg đầy đủ, lúc e bầu bí cũng lo tẩm bổ cho con dâu.Cái đó e rất biết ơn MC em. Sau khi sinh sinh con 1 tháng e đã lại vừa phải đi làm vừa phải đi lấy hàng( vì e bán đồ thời trang chồng ko phụ giúp đc, em kí HĐ 3 năm ko đc sinh con vì vi phạm HĐ nên ko đc hưởng chế độ thai sản)Em rất vất vả, áp lực mọi thứ rất nhiều, tháng đầu tiên e đx về ngoại ở vì mẹ đẻ e đã về hưu có đk chăm sóc còn MC e đnag công tác lại rất bận vì làm hiệu trưởng nên gửi e về ngoại. Từ lúc có cháu MC e luca nào cũng điều hành ra lệnh cho con dâu. Phải mua sữa đắt, phải ăn đồ tốt, phải thế này thế kia..v..v. Tất nhiên e đủ điều kiện thì em sẽ dành điều tốt nhất cho con em, nhưng MC e can thiệp vào mọi thứ, e biết bà quý cháu nên mới vậy cũng cố nhịn. Mặc dù con em, mọi thứ đều do tay em lo, ck e chưa làm ra tiền, BMC chưa bao giờ cho cháu 1 hộp sữa. Vậy mà em gần như ko có chủ quyền j.Trộm vía cu nhà em cũng "biết thân biết phận" là mẹ vất vả nên rất ngoan, bây giờ cháu đc 5,5 tháng và đc 9,5kg. Rất chắc chắn chứ ko còi cọc j. Em bắt đầu cho cháu ăn bột đc 1 tuần và em tá hoả với cách bà " tống cho nó ăn". 1 bữa bột mặn bà ninh cả xương( rất nhiều) , cả tôm cua xay, rau củ...v..v.. Tóm lại là rất nhiều chất và bón cho nó ăn quá no đến mức có lúc nó nôn cả ra. Em góp ý là sợ cháu béo phì vì bản thân cháu đã rất bụ sữa rồi, bà rất bảo thủ và khó chịu với em. Đôi lúc khách của MC đến nhà chơi MC e bế cháu và bảo: thăng này nó chả cần mẹ nó, thấy mẹ nó nó phớt lờ luôn, cần j mẹ đâu con nhỉ? Em ko biết có ý j móc máy em vì em đi nhiều quá ko nhưng em nghe thấy thì rất ko vừa lòng. Em đâu có đi chơi. Sáng sớm tới tối muộn e đầu tắt mặt tối ko có time dành cho chồng con đều vì lo kiếm tiền, lo để con đc đầy đủ. Chồng em thì rất thương và chiều chuộng em. Bà liên tục lặp đi lặp lại cái điệp khúc ấy và vẫn tiếp tục nhét cho con em ăn, em nhịn rất nhiều và sắp ko thể nhịn nổi nữa.Chưa kể về phần em cô em thì láp kinh khủng, ở nhà với mẹ, gọi mẹ là " con mụ" rồi đủ thứ trên đời. Và ích kỉ, không muốn cho em có giao tiếp hay quan hệ bạn bè với ai. Bạn hay họ hàng nhà em đến chơi thăm em khi nào ra về EC cũng hỏi đến đây làm j thế. Có 1 lần đinhr điểm là bạn e hay đến thăm con em vì nhận nó làm con nuôi và rất quý, EC khó chịu nhiều lần rồi thì em lựa lời bảo bạn e lko đến nữa. Có 1 hôm e đi lấy hàng về thì ko có xe về nhà định gọi taxi thì gặp nó nó lại đưa về đến cửa. Đúng lúc EC đứng ở cửa, e chào hỏi nó bt thì nó đáp lại bằng câu" con này làm *éo gì mà suốt ngày đến đây" E bảo: gặp nó nên nó đưa chị về thôi, đỡ mất tiền taxiEC: ko thích! Mất tiền của chị liên quan gì đến nhà emEm đã rất ức chế và tủi thân nên đi lên phòng khóc,Chồng em nghe thấy và xuống nhà ko biết a em nói j nhau và chồng em tát nó 1 cái.Nó chạy lên phòng chỉ thẳng vào mặt em và bảo: mày cút mẹ về nhà mày mà ở, nhà này có mày thì *éo có tao đâu. Tao làm gì mày mà mày phải khóc lóc để thằng chồng mày đánh tao.Trời ơi! Em rất điên tiết nhưng vẫn cố nhịn và sau em cũng tự làm lành với nó. Nhưng bây giờ em rất stress khi phải ở nhà chồng, mỗi lần bà quá đáng em giải thích thì bà ko nghe cứ cố tình làm theo ý mình còn EC thì sưng xỉa ra ý bênh mẹ. 2VC e tình cảm hay nói chuyện với nhau thì nó đều xen vào và ra ý là khinh thường.nó còn bảo em là đừng trông hòng j ở cái nhà này mà nó ko hề biết nghĩ là từ trước đến giờ toàn em mua đồ về nhà chứ nhà chồng em chưa ai cho 1 cái j cả. Thật là khó chịu các mẹ ơi.Em nhịn rất tốt mà đến giờ khó chịu quá rồi.:( .. Áp lực ở ngoài đã rất nhiều mà về đến nhà lại như vậy!Em cảm thấy mình như công cụ đẻ thuê và có nghĩa vụ kiếm tiền thôi còn ko có chủ quyền j. Và ở nhà chồng em cảm thấy như là em đang đi ở nhờ. Bạn bè cũng ko đc quyền tiếp. Em gần như bị trầm cảm sau khi sinh rồi!:((