Tôi đã quen anh 9 năm ,chúng tôi đã kết hôn và sống với nhau dc 8 năm,con tôi cũng đã học lớp 2. Cuộc sống quá khó khăn nhung bù lại tôi thấy hạnh phúc.Rồi 6 năm êm đềm đó qua mau, khi con tôi vào lớp 1 chúng tôi mua nhà,cv anh có phần ổn định ,thu nhập tạm ổn ,cuộc sống của tôi bước sang trang mới ,tôi phát hiên anh có tình nhân,tôi đau lắm nhung vì von ,vì muốn giữ gia đình a nhiều lần hứa hẹn sẽ bỏ.Rồi tôi chợt nhận ra giữa tôi và a có cái gì đó k ổn .A k bjo ngồi lại nói chuyện ,đi làm xong a về ôm tivi ,ôm dt ,k đụng vào bất cứ thứ gì.Tôi thành osin đúng nghĩa .Mỗi ngày tôi phải dậy thật sơm lo cho con đi học rùi đi làm ,rôi đón con tan học cũng tôi,việc nhà cũng tôi.

Tôi cảm thấy mệt mỏi và tủi thân khi k được chia sẽ bất cứ thứ gì,còn bị nta làm tổn thương,Anh luôn đúng tôi nói ra là sai hết.Người đòi li dị cũng anh ,tôi đau và cảm giác buồn vì lúc nào cũng bị cho là k biết cái j ,k hiểu chuyên.A k thích nghe tôi nói và chẳng nói nhưng lại bắt tôi phải đọc dc suy nghĩ của anh .Tôi cũng k phải thánh .Cảm thấy mệt quá mn ạ !